Chương 26: (Vô Đề)

Ngày một tháng Bảy, Tô Hiểu đến tập đoàn Hoa An trình diện chính thức, trường đại học H nằm ở khu ngoại ô, ngồi xe buýt rồi chuyển sang tàu điện ngầm mất hơn một tiếng rưỡi đồng hồ, làm Tô Hiểu mệt muốn chết, nhưng sự vui sướng đã vượt qua tất cả.

Lúc mở cuộc họp đào tạo cô mới biết số sinh viên thực tập được tuyển dụng lần này là hai trăm người, hơn một trăm người ở vị trí kỹ thuật, ba mươi người ở vị trí thị trường, sáu người khác là vị trí chức năng.

Lúc họp, cô nghe thấy mấy sinh viên thực tập xung quanh trò chuyện với nhau.

"Tôi nghe nói mỗi năm Hoa An đều làm kiểm tra đánh giá thực tập hè, tiến hành chính sách loại những người ở cuối, cạnh tranh vẫn rất tàn khốc đó!"

"Cũng bình thường mà, tôi cảm thấy chỉ cần biểu hiện không quá tệ, người bị loại chắc chắn cũng là những sinh viên chính quy của các trường không giỏi kia." Lúc cô gái nói lời này, đặc biệt liếc nhìn Tô Hiểu.

Tô Hiểu biết cô ta, chính là người hét lớn dưới đại sảnh trong vòng phỏng vấn cuối cùng, đặc biệt bay từ Úc về để gặp Trình Linh.

Giang Long nói cho cô biết trong thời gian thực tập nhất định phải biểu hiện thật tốt, hàng năm đều sẽ loại những người cuối cùng, mà bởi vì Tô Hiểu có học lực chính quy, còn là 985 bình thường nên vẫn tồn tại bất lợi nhất định. Giang Long hy vọng cô cố gắng, có thể ký kết hợp đồng làm việc tại công ty sau khi kết thúc hai tháng thực tập hè.

Ngày đào tạo đầu tiên, suốt quá trình Tô Hiểu đều rất nghiêm túc nghe giảng, ghi chép rất nhiều, nhưng vô cùng mệt mỏi. Chủ yếu là công ty và trường đại học H cách nhau quá xa, sáu giờ mấy sáng phải thức dậy, giờ giấc sinh hoạt thường ngày hoàn toàn bị đảo lộn.

Kết quả của việc này chính là trong giờ nghỉ trưa của buổi sáng đào tạo ngày thứ hai, Tô Hiểu đi vệ sinh thì "bà dì" đã đến trước mười ngày.

Tô Hiểu cầm điện thoại, ôm bụng hơi lạnh của mình, núp trong nhà vệ sinh muốn khóc không ra nước mắt.

Cô đã dùng hết khăn giấy, nhưng không có băng vệ sinh.

Nếu như hấp tấp đi mua, không biết cửa hàng tiện lợi gần nhất xa cỡ nào, nếu như làm bẩn quần áo, không có đồ thay thì càng phiền phức hơn.

Tô Hiểu lấy điện thoại, nhưng không tìm được một người có thể mua băng vệ sinh giúp mình.

Hay là đặt đơn trên điện thoại?

Bỏ đi, người giao hàng không vào được...

Cô vắt óc suy nghĩ một hồi, bèn nghĩ tới Châu Minh.

Trong tình huống này, người có thể nhanh chóng giúp đỡ cô nhất chắc chỉ có Châu Minh mà thôi.

Về ông chồng plastic Trình Linh, ừ thì chỉ xuất hiện thoáng qua trong đầu cô đã bị bỏ qua.

Tô Hiểu lấy điện thoại gửi tin cho Châu Minh.

[Tô Hiểu: Trợ lý Châu, hiện giờ anh có rảnh không? SOS!]

Châu Minh đang xử lý tài liệu cuộc họp trong phòng làm việc, nhìn thấy chữ SOS thì giật cả mình, anh ta vội vàng đi ra khỏi phòng, gọi điện cho Tô Hiểu.

"Hiểu Hiểu, sao vậy, xảy ra chuyện gì?"

Tô Hiểu không ngờ Châu Minh sẽ lập tức gọi điện cho mình, cô cầm điện thoại hít một hơi thật sâu, ngại ngùng nói.

"Xin lỗi nha, có thể làm phiền anh... giúp tôi xuống cửa hàng tiện lợi dưới lầu mua băng vệ sinh không?"

Khi nói ra ba chữ kia, Tô Hiểu hận không thể chui đầu xuống đất.

Châu Minh ngây người, hiển nhiên không ngờ đến tình huống này, cũng may anh ta đã trải qua nhiều chuyện sóng gió, nên bình tĩnh nói.

"Được, cô gửi địa chỉ cho tôi, bây giờ tôi đi mua ngay."

Châu Minh vừa tắt máy, theo bản năng muốn đi ra ngoài, nhưng đi được hai bước thì lập tức dừng lại, anh ta xoay người, nhìn phòng làm việc của tổng giám đốc, vẻ mặt trở nên khó đoán.

Là người từ một sinh viên tốt nghiệp thăng tiến lên làm trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc trong thời gian ngắn, chỉ số EQ và IQ của Châu Minh đều rất cao.

Anh ta suy nghĩ, lập tức gõ cửa phòng Trình Linh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!