Chương 25: (Vô Đề)

Tô Hiểu đi theo chị gái nhân sự lên lầu, khi cô ngồi ở phòng chờ phỏng vấn, cả người vẫn trong trạng thái như bị sấm chớp đánh trúng.

Nụ cười vừa nãy của Trình Linh không thể biến mất khỏi đầu cô.

Ngạc nhiên và hơi ấm áp, còn lãng mạn hơn cả ánh sáng mùa xuân.

Cô không nhịn được mà lấy điện thoại tìm kiếm "Tổng giám đốc Trình Linh của Hoa An", có rất nhiều thông tin, cô đọc nhanh những thông tin kia, âm thầm đỡ trán.

Hôm đi đăng ký kết hôn với Trình Linh, cô suýt thì tìm kiếm tên anh, cuối cùng vẫn từ bỏ sự tò mò, bây giờ thì hay rồi, Trình Linh đã trông thấy cô, không lẽ anh cho rằng cô cố ý đến đây?

Tâm trạng của Tô Hiểu hệt như đi tàu lượn siêu tốc, lên xuống không ngừng.

Vòng phỏng vấn cuối cùng rồi, không được từ bỏ vào lúc này.

Trình Linh là Trình Linh, không liên quan gì đến cô, thỏa thuận của hai người còn một năm nữa sẽ hết hạn, đến lúc đó đường ai nấy đi.

Cô vẫn phải vào Hoa An, tiền lương dành cho sinh viên tốt nghiệp từ mười bốn nghìn tệ trở lên, mỗi năm phát mười lăm tháng tiền lương, đãi ngộ phúc lợi cực kỳ tốt, ở đây cô sẽ có được tất cả những thứ mình muốn. Hơn nữa, tổng giám đốc là người quen, tương lai cũng có người chống lưng cho. Nghĩ như vậy, cô lại càng muốn vào hơn.

Cô không kìm được nhìn Wechat, cô quyết định gửi tin nhắn cho Trình Linh.

[Tô Hiểu: Anh là tổng giám đốc của Hoa An???]

Lần này nằm ngoài dự liệu của Tô Hiểu, Trình Linh trả lời rất nhanh. Anh vừa hay ngồi xuống phòng làm việc, đúng lúc cũng muốn gửi tin nhắn cho Tô Hiểu. Kết quả nhìn thấy tin nhắn này, anh lập tức trả lời.

[Trình: Cô không biết à?]

Tô Hiểu nhìn câu trả lời này, tâm trạng rất phức tạp.

[Tô Hiểu: Tôi thật sự không biết.]

Trình Linh hiểu được ánh mắt chấn động vừa rồi của Tô Hiểu, anh cầm điện thoại và mỉm cười, cởi hai nút áo, ra hiệu cho trợ lý chỉnh máy lạnh thấp hai độ.

[Trình: Cố lên, cố gắng thông qua phỏng vấn, sau này tôi bảo kê cho cô.]

Sau khi gửi xong tin này, anh bật cười.

Tô Hiểu nhìn thấy câu "tôi bảo kê cho cô", ngay lập tức mất phòng thủ, một loại cảm giác ấm áp khó tin chảy vào trong tim.

Câu nói như vậy không giống Trình Linh sẽ nói ra, lẽ nào Châu Minh cầm điện thoại của anh?

Cô trả lời lại bằng mấy meme cố lên.

Công ty mà có ông chủ là chỗ dựa thì nhất định phải vào.

Chờ hơn một tiếng đồng hồ, chị gái xinh đẹp thông báo người tiếp theo là cô.

Tô Hiểu thấp thỏm đi vào phòng phỏng vấn.

Bầu không khí phỏng vấn rất thoải mái.

Lúc Tô Hiểu phỏng vấn còn đặc biệt để ý đến biểu cảm nhỏ nhặt và động tác của từng người phỏng vấn, cô muốn đoán thử người thật sự muốn cô là ai? Thông thường lúc phỏng vấn cuối cùng, cấp trên tương lai của cô chắc chắn nằm bên trong đội ngũ phỏng vấn này.

Sau khi giám đốc nhân sự ở chính giữa hỏi xong, lại hỏi đồng nghiệp bên cạnh có câu hỏi gì không, những người khác không có câu hỏi, nhưng một người đàn ông trung niên hỏi kỹ Tô Hiểu một số vấn đề, chẳng hạn như thiết kế trang bìa, thẩm mỹ như thế nào, có biết kết hợp màu sắc hay không... Cuối cùng lại hỏi mấy câu về văn học.

Nữ giám đốc kia chờ ông ấy hỏi xong thì nhướng mày: "Tổng giám đốc Hà muốn cô ấy đến bộ phận tạp chí nội bộ của mình à?"

"Đương nhiên rồi, cô nhìn sơ yếu lý lịch của cô ấy đi, vô cùng phù hợp với yêu cầu của chúng tôi."

Nữ giám đốc mỉm cười, liếc nhìn Tô Hiểu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!