"Đại ân đại đức của bản đại gia tốt nhất là cô nên cả đời không quên, tôi muốn được báo đáp." Tống Minh Mặc đứng dưới bục nhìn Diệp Tô, thì thầm nói chỉ đủ để hai người nghe.
Diệp Tô khẽ à một tiếng, đắp chiếc áo vest của anh lên đùi: "Cảm ơn nha, báo đáp như thế nào?"
Đèn flash và ánh mắt của mọi người vẫn đang chăm chú vào hai người đang thì thầm, việc đắp một chiếc áo khoác đơn giản như vậy lại được Tống đại lưu lượng làm rất chậm rãi, mỗi một động tác nhỏ đều không hoàn toàn lộ dưới màn ảnh, anh nghiêng người, cho các nhiếp ảnh gia phía dưới một sườn mặt hoàn mỹ.
"Lấy thân báo đáp?"
"Cái gì?" Diệp Tô nâng cao âm cuối lên.
Đột nhiên Tống Minh Mặc ý thức được mình lỡ lời, ánh mắt anh rời khỏi mặt Diệp Tô, nhìn bộ ngực bị cô che kín mít, anh cười nhạt: "Đừng tự mình đa tình, tùy tiện nói thôi, với bộ dạng này của cô, muốn làm trâu làm ngựa cho tôi thì còn cần phải xem lại đã."
"Vậy thì làm trâu làm ngựa." Diệp Tô trả lời dứt khoát.
Tống Minh Mặc không ngờ cô trả lời sảng khoái đến vậy, anh hơi sửng sốt rồi thẳng lưng lên, trở lại chỗ ngồi ngay chính giữa của mình trong tiếng hét chói tai ở phía dưới.
Bắt đầu phỏng vấn, đề tài hoàn toàn quay quanh hành động lịch thiệp vừa rồi của Tống Minh Mặc.
"Chuyện nhỏ không tốn sức gì, đàn ông mà, khi phụ nữ gặp khó khăn đương nhiên phải giúp đỡ một chút chứ."
"Không phải là người yêu đâu, đừng nghĩ lung tung nhé, tôi còn độc thân đó, Diệp Tô là đàn em cùng công ty quản lý với tôi, trước kia có biết nhau, chăm sóc nhiều hơn một chút cũng là chuyện dĩ nhiên."
"Tạm thời không có dự định yêu đương, tập trung vào công việc, sau này nếu có bạn gái thì sẽ nói với mọi người đầu tiên. Cám ơn mọi người đã quan tâm, nhưng mọi người hãy xoay chung quanh chủ đề về 《Dẫn hỏa》 của chúng ta hôm nay nào."
Tống Minh Mặc ngồi trên ghế cao, tốt tính trả lời hết các câu hỏi dồn dập. Anh để một chân lên thanh ngang của ghế, chân kia đặt nghiêng trên đất, hai chân vốn đã thon dài, dựa vào góc độ này lại phô ra một đôi chân dài miên man.
Mỗi khi anh trả lời một vấn đề, các fans phía dưới lại hét và cười ầm lên, cuối cùng mãi đến khi ban tổ chức ra kiểm soát thì đề tài phỏng vấn mới trở về với bộ phim mới 《Dẫn hỏa》.
Triệu Tuân San và Tống Minh Mặc giải thích với phóng viên về vai diễn của họ, Diệp Tô nghe Tống Minh Mặc nói chuyện đạo lý thì cười mỉa mai.
Không riêng gì trong phim cần phải có kỹ thuật diễn xuất tốt, diễn ở bên ngoài, có đôi khi cần phải tốt hơn nữa. Tống đại lưu lượng có thể duy trì hình tượng trong lòng công chúng đến mức một giọt nước không lọt cũng là một loại bản lĩnh. Tính tình thì vừa xấu vừa tồi, lên mặt bàn thì thoắt cái đã biến thành anh chàng tốt bụng, lịch lãm.
Đây không phải là việc tốt đáng để đưa tin hay sao? Hẳn là chiều nay tin tức sẽ được các phóng viên tung ra, để xem có được lên hot search hay không đây.
Nếu không phải cô từng thấy Tống Minh Mặc, một người đàn ông to lớn có thù tất báo như thế nào, vì một cái tát tai khi diễn cùng mà lừa cô uống say đến mức không còn biết gì, đêm đó cô thoát khỏi tay anh ta thì lại rơi vào ổ sói của Kỷ Hằng, nếu không thì cô đã thật sự cảm động vì cái áo khoác này rồi.
Chả phải chỉ làm cho phóng viên và fans dưới khán đài xem sao, lợi dụng tình trạng khó xử của cô mà thôi. Diệp Tô sờ sờ chất vải có giá cả đắt đỏ trên đùi mình.
Làm trâu làm ngựa để báo đáp ư?
Anh dám làm trâu làm ngựa, tôi sẽ báo đáp anh, nhổ cỏ cho anh ăn.
**
Cuộc họp báo kết thúc, Diệp Tô trở lại hậu trường thu dọn đồ đạc. Nhiệt độ ngoài trời đã bắt đầu chuyển lạnh, Tiếu Vũ đưa cho cô chiếc áo khoác màu nâu nhạt để khoác ngoài bộ váy, đôi giày cao gót trên chân cũng đổi thành đôi Stan smith xanh.
"Tô Tô, cậu mặc áo của Tống Minh Mặc, a a a!" Tiếu Vũ ôm chiếc áo vest của Tống Minh Mặc, vùi mặt vào hít hà: "Thơm quá đi, thật hạnh phúc thật hạnh phúc."
"Tiểu Vũ, cậu đưa chiếc áo khoác này ra tiệm giặt quần áo giặt đi, hai ngày nữa đến đoàn làm phim trả lại cho anh ta."
"Ừ ừ. Nhưng mà Tô Tô, tới lúc đó mình đi trả có được không? Mình muốn nói cùng anh ấy vài câu, muốn chụp hình chung." Tiếu Vũ gật đầu thật mạnh, ánh mắt lấp lánh.
Diệp Tô cười: "Thì vốn là để cậu đi mà."
"Không cần đâu."
Diệp Tô và Tiếu Vũ đồng thời quay đầu lại.
Tống Minh Mặc đột nhiên xuất hiện ở cửa phòng nghỉ, vừa rồi trên sân khấu còn ăn mặc chỉnh chu, áo sơ mi cài đến tận cổ áo đã bị tháo ra hai nút, tay áo được xắn lên hai vòng tới khuỷu tay.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!