Chương 28: (Vô Đề)

Sau khi hôn xong Diệp Tô mới bắt đầu e thẹn, cô cúi đầu, hơi ngại ngùng nhìn anh, chỉ có nụ cười trên mặt vẫn luôn xinh đẹp.

Kỷ Hằng bị cô hôn, đôi môi mở ra, ý cười đầy mặt, tay vẫn không buông ly rượu mà ôm lấy cô, đi hai bước đặt người ngồi lên quầy bar nhỏ.

"Chúc mừng thôi, em uống cái gì nào?" Anh đặt ly rượu bên cạnh cô.

"Đều uống thử hết được không?"

"Đương nhiên là được." Kỷ Hằng khui lon bia, tự mình uống thử trước một ngụm.

"Sao rồi? Uống ngon không?" Diệp Tô háo hức hỏi, cô nhìn bọt bia trào ra miệng lon.

"Cũng được, có vị mạch nha, em nếm thử xem."

Anh đưa miệng lon bia tới môi Diệp Tô.

Diệp Tô kéo lon bia uống một ngụm, chép chép miệng: "Có bọt, không ngon như nước trái cây."

Kỷ Hằng bật cười, anh ngửa đầu uống hết lon bia, lại cầm lấy ly rượu vang trên bàn quơ quơ.

Anh tùy tiện mua ở siêu thị dưới lầu nên không phải rượu ngon, giọt rượu không bám vào thành ly (độ sánh cho biết mức độ lâu năm của rượu).

"Hay nếm thử cái này?"

Diệp Tô lại uống một ngụm, uống xong còn làm ra vẻ đang thưởng thức: "Cái này cũng không tệ, làm từ nho phải không?"

Có vị ngọt nhàn nhạt.

"Vậy dùng cái này để ăn mừng." Kỷ Hằng nhét một ly rượu vào tay Diệp Tô, tự mình cũng cầm một ly rồi chạm vào ly của cô.

Diệp Tô ngửa đầu uống một hơi cạn sạch ly rượu, cô đưa ly không cho Kỷ Hằng: "Nữa đi."

Kỷ Hằng rót rất nhiều cho cô.

Diệp Tô nhìn rượu đỏ thắm có chút cảm khái: "Kỳ thật tôi lớn như vậy rồi mà vẫn chưa uống rượu."

"Ồ?" Kỷ Hằng cũng rốt cho mình rồi chạm ly với cô.

"Haiz~" Diệp Tô nhấp một ngụm rượu, cảm thán: "Uống khá ngon. Cô nương nhà người ta lớn bằng tôi đã uống rượu từ sớm rồi."

"Tại sao?" Kỷ Hằng cười nói: "Uống rượu còn liên quan đến tuổi tác nữa."

"Dĩ nhiên là có rồi," Diệp Tô gõ gõ đầu mình: "Chính là cái, cái, lúc thành thân không phải sẽ uống rượu gì sao, gọi là gì ấy nhỉ?"

"Rượu hợp cẩn." Động tác lắc ly rượu hơi dừng lại, Kỷ Hằng nhìn Diệp Tô.

"Đúng đúng đúng, chính là rượu hợp cẩn," Diệp Tô vỗ vỗ bả vai Kỷ Hằng, ra vẻ như hiểu rõ sự đời: "Năm đó lúc chúng ta ở bên nhau, chị của anh nói để cho tôi làm thiếp của anh, tôi khờ khạo cho rằng làm thiếp cũng có thể uống chén rượu hợp cẩn kia, sau đó mới biết mình nghĩ nhiều quá rồi, sau khi bà Phùng ở nhà bếp biết được còn cười tôi một hồi."

Kỷ Hằng nhìn rượu đang lay động trong ly, trên mặt không hề có nụ cười.

Kỷ Hằng không ngờ Diệp Tô mới uống hai ly thì đầu óc đã mơ hồ, gương mặt đỏ rần giống như quả táo chín, hình như là đã nghiện uống, cô cầm ly rượu trống không vô cùng đáng thương kêu anh rót thêm rượu.

"Uống thêm một ly nữa, một ngụm cũng được." Cô giơ một ngón tay trắng nõn lên.

"Không được uống, em tự soi gương xem mặt đỏ thế nào rồi." Kỷ Hằng bỏ chai rượu vào tủ lạnh.

Thật uổng phí cho cha cô là một ma men, không ngờ lại sinh ra cô con gái chỉ uống hai ly rượu mà mặt có thể đỏ đến mức này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!