Từ khi trở về Từ Pháp, cũng đã hơn một tháng Tiểu Du đã không còn gặp lại Trình Kha.. Cô cố gắng lấy công việc để giết thời gian rảnh rỗi để không suy nghĩ lung tung..
Làm thế nào mà không suy nghĩ được đây, thời gian đầu cô còn mất ăn mất ngủ vì chuyện lên giường với Trình Kha...
Từ khi hiểu chuyện, cô gánh lấy khó khăn gia đình, bương trãi để cho ba mẹ và em trai có cuộc sống tốt hơn.. Trái tim non nớt chưa một lần rung động vì ai, hai mươi năm qua cũng chưa một lần gần gũi với người khác giới nào.
Thế mà một đêm thức dậy, trên người không một mảnh vải che thân quá hơn nữa còn nằm trong lòng một người đàn ông không phải bạn trai cũng chẳng phải chồng mình, xa lạ không hơn không kém.. Trao cho anh ta thứ quý nhất của người con gái, cô thật sự rất đau khổ, cứ nghĩ đến việc sau này cô có chồng, người đàn ông nào sẽ chấp nhận cô đây mà nếu có chấp nhận cũng thật không công bằng cho anh ta.. Cô biết xã hội bây giờ cuộc sống phát triển, đối với một số người chuyện trinh tiết không còn được quan tâm.. Nhưng với cô lại vô cùng quan trọng...
Sau một tháng cô cũng đã lấy lại căn bằng trong cuộc sống, chuyện đấy cũng nguôi ngoai không ít...
Tiểu Du đặt biệt thích nấu nướng tay nghề cô cũng rất khá.. Dù là công việc bận rộn cỡ nào cô cũng phải nấu ăn mỗi bữa cho mình, cô không thích ra ngoài ăn vừa không ngon lại tốn kém... Sau khi nấu ăn xong cũng đã bảy giờ tối, tắm rửa sạch sẽ chuẩn bị đánh chén lại nhận được cuộc gọi của Ana bảo cô chạy đến một showroom thời trang lấy quấn áo cho Quan Chi Âm để mai diễn event....
Tiểu Du đành chạy lên thay đồ đón taxi đến cửa hàng Ana vừa báo..."Chị ơi! chị Ana bảo em đến lấy đồ.."
Cửa kính tự động mở ra, Tiểu Du nhoẻn miệng nhìn nhân viên tiếp tân... Ở đây mọi người quá quen thuộc với cô rồi, bọn họ rất thích cô bé này, nhiều người chỉ là trợ lý của ngôi sao mà vênh váo còn hơn ngôi sao.. Nhưng cô bé này rất mộc mạc và giản dị.."Ơ! Tiểu Du đến rồi à. Đây đồ của em đây"
Showroom này rất rộng lớn, là của nhà thiết kế nổi tiếng AnDy, anh ta tuổi đời còn rất trẻ nhưng đã trở thành nhà thiết kế có tiếng của Mỹ mới về nước gầy dựng sự nghiệp được bốn năm.
Đa số các ngôi sao điều thích mặc đồ anh ta thiết kế, ngặt nổi người ta thường nói lắm tài nhiều tật..
Người này tính tình có chút quái dị, chẳng nể nang gì ngôi sao hay người nổi tiếng nào, thích gì làm nấy chẳng bận tâm có phiền lòng người khác hay không vô cùng ngang tàn.. May quá nhìn hết showroom hôm nay anh ta không có mặt, vì mỗi lần gặp cô anh ta nhìn cô ánh mắt rất khó nói, còn hay động tay động chân, à hay gọi cô là gì nhỉ Tiểu bảo bối nghe mà gợn cả da gà...
-Vâng ạ!
Cô cầm lấy một chiếc hộp to trong đấy đựng chiếc đầm dạ hội thật đẹp.. Định mở ra xem người nhân viên lại lên tiếng.."Tiểu Du còn vòng cài đầu nữa nhưng bên Showroom 2. Ông chủ có bảo chị nói em chờ một chút sẽ có người đem qua"
-Dạ
Thầm nghĩ thật đói bụng nha, phải đợi à! "Em vào đây ngồi chờ một chút"
Cô ngây ngốc bị cô gái kia kéo tay ngồi xuống, vừa cầm tạp chí lên xem lại nghe tiếng nói ngọt ngào của một cô nhân viên khác vang lên.."Trình Tổng anh thấy bộ này như thế nào?"
Tiểu Du nghe cái tên quen quen liền đưa mắt lên nhìn chạm phải ánh mắt quen thuộc của người đàn ông từ trong phòng thay đồ bước ra, khoảng cách hai người rất xa, khoảng tầm năm mét nhưng không hiểu sao sóng lưng cô lạnh toát, cô còn thấy bên môi mỏng người đàn ông nhếch lên.
Tiểu Du liền cuối gầm mặt, tích tắc trong thời gian nhỏ nhặt nhặt vừa rồi cũng ngắm nghía anh ta một chút..
Với vóc dáng cao ráo, khuôn mặt Trình Kha tuấn tú nhã nhặn khác hẳn vẻ đẹp điêu khắc lạnh lùng của Âu Trác Vỹ, khiến người ta cảm thấy thoải mái khi tiếp xúc, không bị áp bức.. Nhưng đó là suy nghĩ ban đầu, thật sự bên trong anh ta không hề vô hại như mọi người lầm tưởng..
-Ừ. Lấy bộ này đi
Trình Kha điềm nhiên trả lời, rất thoải mái thong thả nhìn vào gương xem lại trang phục, xem như không thấy Tiểu Du..
Cô gái nhỏ vúi đầu vào cuốn báo lại cảm thấy ấm ức, chẳng lẽ anh ta bị mất trí nhớ không nhận ra cô. Dù sao họ cũng từng..
Đôi môi đỏ nhỏ nhắn phụng phịu cảm thấy buồn bực, thế mà mọi chuyện chưa dừng ở đó, một phòng thay đồ khác mở ra, một cô gái vô cùng xinh đẹp mặc chiếc đầm đen dài qua gối, cổ áo chữ V khoét sâu khoe làn da trắng mịn, một mình cô ta thay đồ mà đến hai người bên trong theo giúp, khỏi phải nói đến gia thế của cô gái này rồi.. Điều mà cô quan tâm là cô ta tiến về Trình Kha, sà vào lòng anh, bộ ngực ép chặt vào tay Trình Kha cười vô cùng quyến rũ, mà.. mà cái tên chết bầm đó rất hưởng thụ.. giọng cô ta nũng nịu.."Kha.. anh thấy em mặc bộ này đẹp không?"
Trình Kha không cần nhìn trả lời ngay.
-Ừ.. đẹp
Cô gái có chút mất hứng nhưng vẫn cố nở ra nụ cười.."Thế em chọn bộ này nhé. Em vào thay đồ đây"
Khi bóng người con gái khuất sau cánh cửa Trình Kha quay sang nhìn Tiểu Du, cô lo quan sát hai người quên luôn mình đang nhìn lén cứ thế bị anh nhìn hốt hoảng xoay mặt sang chỗ khác...
Khuôn miệng anh cong lên, xoay người vào trong thay trang phục, khi hai người trở ra, anh chỉ mặc chiếc áo pull màu đen cùng quần kaki cùng màu nhìn rất trẻ trung, cô gái kia mặc chiếc váy trắng nhìn rất thục nữ khác hẳn hình ảnh sexy vừa rồi.."Kha. Chúng ta đi thôi, ba đang đợi chúng ta dùng cơm"
Ba sao? Thì ra là ra mặt gia đình luôn rồi, bỗng mũi cô cảm thấy cay cay nơi ngực khó chịu nói không nên lời, bàn tay nắm cuốn báo cũng chặt hơn..."Tiểu Bảo bối, em đợi lâu chưa"
Tiếng gọi phát ra từ nơi cửa khiến mọi người điều tập trung người mới vào...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!