Chương 7: (Vô Đề)

"chắc chắn Vệ Tam muốn tới cửa đánh gã!!!"

Kết quả xếp hạng bài kiểm tra cuối kỳ dựa theo thứ tự đi ra, dù Vệ Tam chậm chút thời gian nhưng lúc đi ra vẫn là hạng nhất, vợ thầy sau khi biết tin đã làm một bữa tiệc lớn khao cô.

"Anh cũng vất vả trong thời gian dài như vậy đấy." Lý Bì không khỏi ghen tị nói.

"Bao tuổi rồi." Bà trừng mắt nhìn Lý Bì một cái, sau đó lại lộ ra nụ cười dịu dàng với Vệ Tam, "tiểu Vệ ăn nhiều một chút, dạo này em đang lớn đấy."

Vệ Tam gật đầu: "Cám ơn cô."

Sau khi ăn cơm xong, Vệ Tam chuyển một khoản tiền cho Lý Bì, nói là chi phí sinh hoạt.

Lý Bì không từ chối: "Kỳ nghỉ cũng không thể lười biếng, học kỳ tiếp theo mới là thời điểm quan trọng nhất." "

"Em biết."

Nghỉ hai tháng, Vệ Tam ngoại trừ phải hoàn thành công việc Lý Bì bố trí, thời gian còn lại đều dành cho việc sửa chữa tận nhà cho người ta. Lý Bì biết cô muốn kiếm tiền nên cũng không ngăn cản, ngược lại có lúc sẽ giới thiệu việc làm cho cô, ví dụ như nhà đồng nghiệp muốn sửa chữa cái gì thì ông liền giới thiệu Vệ Tam qua đấy.

Người khác có lúc sửa lúc không, còn Vệ Tam lại sửa tất. Một tới hai đi, người tìm cô càng ngày càng nhiều, mới một tháng mà cô đã kiếm được hơn sáu ngàn tinh tệ.

"Mới như thế mà sửa xong rồi á?" Một người nhà của giáo viên nọ nhìn vào thiết bị gia dụng của mình và hỏi.

"Vâng, bác nhìn xem." Vệ Tam tháo găng tay ra.

Người kia thử tất cả các chức năng một lần nữa, đoạn ngạc nhiên hỏi: "Làm sao mà tôi cảm thấy còn tốt hơn so với mua mới."

"Cháu đã điều chỉnh một số thứ."

"Nếu cháu biết sửa cơ giáp thì tốt rồi." Thân nhân nọ lẩm bẩm.

Trong lòng Vệ Tam khẽ động: "Cháu cũng biết sửa cơ giáp một chút."

"Thật sao? Tôi có một người bạn, cơ giáp nhà cô ấy hỏng rồi nhưng cô nàng cứ muốn dùng gấp. Chủ tiệm nói chỉ có thể đưa đến sao lớn để sửa, cơ mà đi một chặng về một chặng e là thời gian không còn kịp nữa; còn mấy người thầy có năng lực sửa thì đã đi tới sao lớn giao lưu, khiến cho cô nàng mấy này nay phát sầu lắm."

Vệ Tam gật đầu: "Cháu có thể thử xem."

Người nhà giáo viên lập tức liên lạc với người bạn nhằm nói rõ chuyện này, hiển nhiên đối phương cũng không ngờ có người có thể sửa, thế là đồng ý chẳng ngừng.

"Đây là địa chỉ nhà cô ấy."

Vệ Tam nhìn lướt qua, quả là không xa lạ gì vì trước kia Kim Kha cũng ở đó, là khu nhà giàu trên Sao 3212.

Bắt xe chạy tới nhà người nọ, Vệ Tam nhìn biển số nhà, đoạn dừng lại ngay cửa nhà, bấm chuông cửa.

"Tới ngay."

Cửa vừa mở ra, người trong người ngoài đều ngây ngẩn cả người, sau đó người bên trong đóng cửa lại "rầm" một tiếng.

Vệ Tam: "... Ngô Đức, là nhà cậu muốn sửa cơ giáp à?"

Năng lượng Thái Ngô Đức tràn đầy mười phần khi ở nhà mình: "Mắc mớ gì tới cậu!"

Vệ Tam: "Tôi đến sửa cơ giáp."

Thái Ngô Đức: "Đánh rắm à! "

Vệ Tam: "Cậu không mở cửa vậy tôi đi đây." "

Thái Ngô Đức do dự một hồi, kế đó gọi mẹ ở bên trong, bảo bà liên lạc với dì lúc nãy, hỏi rõ người tới nhà sửa chữa tên là gì.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!