"scandal chuyện giường chiếu"
Sân diễn tập có phòng tập huấn và khoang mô phỏng, cả hai nơi thường được sử dụng để đào tạo thể lực và phản ứng của chiến sĩ độc lập.
Lúc này các thành viên chủ lực sẽ cùng nhau huấn luyện, chỉ huy và cơ giáp sư ở bên cạnh phân tích số liệu của bọn họ, đồng thời tiến hành điều chỉnh huấn luyện.
Vào buổi sáng, các thành viên chủ lực của năm trường quân sự lớn đã đi đến khoang mô phỏng, thời gian của họ đến là vô chừng, được xếp so le không chạm nhau. Nhưng khoang mô phỏng sẽ đồng loạt log out lúc 12 giờ. Tại lúc này, các thành viên chính của năm trường quân sự lớn chắc chắn sẽ va chạm.
11:30 trưa, trong phòng giám sát lớn, ngoại trừ Cơ Nguyên Đức thì tất cả các giáo viên và thiếu tá vẫn còn ở hội nghị khai mạc.
Lý do ông ở đây là xem mấy chuyện khi họ đụng độ như thường lệ những năm trước. Chuyện này đúng là ồn ĩ kinh khủng, còn phải nhờ mấy giáo viên ra mặt.
"Năm nay gieo neo đây." Ngư Thiên Hà cười, "Nhiều sinh viên mới lợi hại đấy."
"Mấy năm sau này cũng không thể thư giãn." Có thiếu tá trả lời.
"Nhưng mà trong đám sinh viên mới của cái khóa này không có mấy cô gái cả." Ngư Thiên Hà tiếc nuối nói, "Cái khóa mà con gái như chúng tôi chiếm một nửa đâu rồi."
"Bọn nhỏ đúng dịp toàn con trai cháu trai thế gia, qua thêm mấy lần ắt sẽ có nhiều nữ sinh hơn."
…
Sao Đế Đô đúng là thủ đô, tiểu đội năm người được ở một dãy phòng, mỗi người lại có một phòng đơn lớn. Vệ Tam ngủ đến tám giờ thì Đinh Hòa Mỹ đã gõ cửa, muốn cô đi huấn luyện.
Vệ Tam vừa đứng dậy là máu mũi bắt đầu chảy ra, cô che mũi mở cửa: "Chị ơi, mấy người đi trước đi, lát nữa em sẽ đi qua."
"Em…" Đinh Hòa Mỹ nhìn tay cô đầy máu, vội vàng rút giấy nhét cho Vệ Tam, "Không phải đã uống dịch dinh dưỡng rồi sao?"
"Đại khái là lượng máu nhiều quá." Vệ Tam lau tay.
"Nghỉ ngơi một lát, tụi chị đi trước đây."
"Dạ."
Bốn người đi ra ngoài còn Vệ Tam trở lại phòng nằm xuống và ngủ thiếp đi.
Chờ đến chừng 11 giờ, cô đứng dậy và đi về phía lầu mô phỏng.
Trong quá trình huấn luyện, các trường quân sự có đồng phục riêng của mình, giống như trường Đế Quốc là màu trắng, Damocles thì màu đen.
Vệ Tam vừa đi về phía khu nhà vừa cúi đầu điều chỉnh huy chương trên cánh tay mình, lỡ mà bị thầy Hạng nhìn thấy lại nói cô nữa.
Trong vòng giám sát, trước khi các sinh viên bước ra, giáo viên nhìn thấy một sinh viên trong bộ đồ tập màu đen xuất hiện trong hội trường trống ở tầng một, một tay nhét vào túi. Với mái tóc không dài không ngắn buộc đuôi ngựa có phần tóc lỉa chỉa, người này đủng đỉnh đi từ bên vào còn cúi đầu nhẩn nha điều chỉnh huy hiệu.
Cuối cùng người này duỗi một ngón tay thon dài ngả ngớn gõ lên huy chương.
Chỗ giám sát có chức năng tự động chụp khuôn mặt và chuyển động, tại thời điểm này không có bất kỳ người nào ở tầng một nên ống kính tự động phóng to hành động này của cô, làm tất cả các giáo viên nhìn thấy rõ ràng.
Hạng Minh Hóa trong phòng giám sát: "…"
Vệ Tam không biết nhất cử nhất động của cô đã bị các thầy cô nhìn thấy, cô chuyển lên lầu hai muốn đi tìm bọn chị Đinh, vừa lúc gặp được mấy người ở Kim Kha đi ra từ khoang mô phỏng.
"Cậu đây là.... vừa mới tới?" Kim Kha nhìn phương hướng cô tới thì hỏi.
"Thức dậy trễ." Vệ Tam lười giải thích chuyện chảy máu cam.
"Bây giờ sắp log out rồi, cậu đến cũng vô dụng." Liêu Như Ninh lắc đầu.
"Tôi tới tìm nhóm chị Đinh để cùng nhau ăn cơm." Vệ Tam quang minh chính đại, chẳng hổ thẹn chút nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!