"khoa học dùng giọng quái gở"
Sinh viên trường quân sự Samuel đã đi xuống tàu vũ trụ toàn bộ, mấy thầy cô dẫn đội đứng ở phía trước. Vừa rồi Shaω Eli đến để khiêu khích thì họ chỉ đứng cách đó không xa nhìn xem nhưng không có bất kỳ sự ngăn cản nào.
Kết quả là mọi thứ xảy ra quá nhanh, họ chỉ nghe thấy một tiếng tát giòn tan, sinh viên của họ bụm mặt rồi nhìn trừng trừng.
Liền sau đó, một sinh viên nhảy đến trường quân sự Damocles, giữ chặt tay Trương Chính Bình với giọng nói cực kỳ nhiệt tình và chân thành: "Thầy ơi, đã lâu không gặp, nhìn thầy thấy đẹp trai thêm một chút."
Cô vừa nói ra lời này, Trương Chính Bình đã cảm nhận được giáo viên và sinh viên cùng trường ở xung quanh nhìn qua. Thế là ông ta nghiêm mặt, kéo tay lại, phủi sạch quan hệ giữa mình và Vệ Tam: "Damocles mấy người sợ không lấy được thứ hạng cho nên tới lấy lòng chúng tôi?"
Vệ Tam dường như không nghe thấy lời nói của ông ta, quay đầu hô Niếp Hạo Tề: "Thầy Trương ở đây này, lại đây chào hỏi đi, trước đó ông ấy còn nói mời chúng ta tới Samuel tham quan."
Trương Chính Bình cho tới bây giờ chưa từng nói những lời này, ông ta muốn giải thích trước mặt đồng nghiệp cơ mà ngay tức thì, vài người cấp S của trường Damocles cũng tới.
"Lúc trước thầy Trương còn nói thích đặc sản Sao Sa Đô của chúng ta, muốn ở lại Damocles." Kim Kha nhiệt tình tiếp lời, "Lúc thầy tới thì em đã hỏi thử rồi, trường học vừa đúng lúc còn trống một vị trí cho thầy cô, khi nào thầy Trương mới tới?"
"Thì ra ngài chính là thầy Trương, vẫn luôn nghe mọi người nhắc tới chuyện ngài là người tốt." Liêu Như Ninh cũng tiến lại gần, cậu ta có diện mạo thanh tú, nếu như không có một đá bất chợt vừa nãy thì đi đâu người khác cũng xem cậu ta là một người dễ nói chuyện.
Samuel và Damocles luôn là đối thủ một mất một còn, có thể làm cho sinh viên trường Damocles nói người tốt thì chỉ có thể là kẻ thù của Samuel.
"Đừng nói bậy bạ, tôi là một người tốt hồi nào." Hơi thở nho nhã ban đầu của người đàn ông trung niên đeo kính đã biến mất, chỉ còn lại cảnh tức thở hổn hển.
"Dạ dạ, thầy không phải là người tốt, thầy đừng có nóng." Vệ Tam cố ý hạ thấp giọng nói của mình, nhưng cũng đủ cho các giáo viên Samuel khác bên cạnh để nghe rõ ràng.
Niếp Hạo Tề cầm một túi đồ đến: "Thầy Trương, đây là một thành ý của em."
…. Bánh quy đặc sản của Sao Sa Đô.
Vốn Niếp Hạo Tề tự mình mang đồ ăn, hiện tại nhịn đau cắt thịt tặng cho thầy Trương "người tốt".
Vệ Tam tiếp tục hét lên với đội ngũ: "Thầy Trương Chính Bình ở đây, mọi người tới chào hỏi đi!"
Tất cả đều nhắm tới cái bia này, đội tuyển trường đồng loạt hét lên một câu: "Xin chào thầy Trương Chính Bình!"
Giọng nói vang dội, giọng điệu hiên ngang, ai nghe xong mà không cảm thấy Trương Chính Bình được sinh viên Trường Quân sự Damocles tôn trọng chứ?
Ban đầu các giáo viên và sinh viên của trường quân sự Samuel hoàn toàn không tin những gì Vệ Tam và những sinh viên cấp S nói. Trương Chính Bình là giáo viên dẫn đội của cuộc thi này, làm thế nào liên quan đến trường Damocles.
Nhưng một hai thì thôi, nay toàn bộ trường Quân sự Damocles đều có thừa lễ phép với Trương Chính Bình thì tính sao đây?
Lúc này, ánh mắt của tất cả sinh viên và giáo viên Samuel nhìn về phía Trương Chính Bình đều mang theo sự khác thường.
Lý trí nói với họ đây rất có thể là một mánh khóe của trường Quân sự Damocles, nhưng trong tình huống này, khó ai có thể tránh khỏi chuyện nghi ngờ về vị trí của Trương Chính Bình.
Mặt Trương Chính Bình tối sầm khó coi, điều tra viên đi cùng với ông ta lần này lại không đến. Không ai khác trong đội tuyển được mình dẫn biết về việc đi đến trường Damocles, ngoại trừ một đội phó dẫn đội thất bại đang cạnh tranh với ông ta.
"Được rồi, Vệ Tam, mau trở về thôi." Hạng Minh Hóa sợ cô lại xảy ra chuyện nên gọi cô trở về.
Lúc này mới ra khỏi tàu vũ trụ đã bắt đầu gây sự, ông không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra trong một năm tới.
Hạng Minh Hóa nhìn Vệ Tam một chút, lại nhìn về phía mấy thành viên chính cấp S, từ đầu ông đã cảm thấy bất định. Lúc có bom nổ chỉ có mỗi Liêu Như Ninh là tính tình nóng nảy, hiện tại làm sao cảm thấy ngoại trừ Thân Đồ Khôn thì ai cũng ôm bom thế này?
Nhìn lại thiếu tá Lê Trạch bên cạnh, hình như cậu ta không ngạc nhiên chút nào.
…
Những gì đã xảy ra tại bến cảng tàu đã nhanh chóng lan truyền đến tai của một số trường quân sự khác.
Viện Bình Thông hôm nay cũng đụng trúng, nhưng bọn họ chỉ có tâm tư thi đấu, không có hứng thú với chuyện này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!