Chương 38: (Vô Đề)

"vì sao anh ta đã bạo lực như vậy"

Đội tuyển huấn luyện có sự phân chia giữa các đội lớn và nhỏ, một tiểu đội có năm người, một đại đội là một ngàn người. Cơ giáp đơn binh phụ trách chiến đấu, cơ giáp sư sau khi chiến đấu sẽ sửa chữa cơ giáp thần tốc, còn chỉ huy đội tuyển sẽ đồng loạt nhận chỉ huy từ nhóm chủ lực, rồi truyền mệnh lệnh cho tiểu đội.

Chỉ huy có cảm giác đặc thù, cấp trên có thể liên kết cấp dưới, chênh lệch càng lớn hiệu quả càng rõ. Ví dụ như 3S có thể trực tiếp điều khiển cấp A, đặc biệt cá nhân chỉ huy cấp 3S có cảm giác vô cùng mạnh mẽ, thậm chí có thể điều khiển cấp SS. Tuy nhiên so với chiến sĩ độc lập dễ nổi cơn điên trong chiến đấu thì liên kết với chỉ huy cùng loại vừa thuận tiện lại an toàn hơn, vì vậy năm người một đội trên chiến trường là tổ hợp thỏa đáng nhất, cũng vẫn được tiếp tục như thế trong cuộc thi.

Người ta nói rằng Ứng Tinh Quyết của trường Đế Quốc hai năm trước trong trận chiến huyền thoại đã trực tiếp kiểm soát toàn bộ khu vực trước chiến tranh, bao gồm cả chiến sĩ cơ giáp độc lập cấp S, giành được thắng lợi cho trận đó.

Thiếu niên một đêm đã thành danh.

Kim Kha cũng là chỉ huy cấp 3S, trải qua huấn luyện, cậu cũng có thể điều khiển toàn bộ chỉ huy khu vực tiền chiến, nhưng chẳng những không thể bao quát cả thảy chiến sĩ độc lập được, mà thậm chí có thể làm cảm nhận bị thương.

"Thì ra khi thi đấu, cậu không điều khiển tớ?" Vệ Tam ngồi ở bục phát biểu trên bãi tập hỏi Kim Kha bên cạnh.

"Trước phải gấp rút liên lạc với các chỉ huy trong đội tuyển khác, chiến sĩ cơ giáp độc lập không nằm trong phạm vi của tớ." Kim Kha cùng cô lắc lắc chân, "Đến lúc đó nếu thành viên chính của chúng tớ gặp chuyện không may, mà tiểu đội các cậu có chỉ huy tài giỏi thì có thể đi thêm một đoạn đường."

Vệ Tam nhìn cậu là lạ: "Không phải thầy cô nói bình an là thứ nhất, tranh tài mới thứ hai à?"

"Đội tuyển có thể, thành viên chủ lực lại không thể tự quyết thế được." Kim Kha nhìn đội ngũ sinh viên ngồi tụm năm tụm ba phía dưới, cười một tiếng, "Cấp S của chúng tớ là tương lai của quân khu, thêm một người phế thì khả năng bị các quân khu khác tiếp quản càng cao."

Liên bang có tổng cộng mười ba khu, ngoại trừ trường Quân sự Đế Quốc có ba quân khu, đằng sau các trường quân sự khác chỉ có hai quân khu, còn lại trở thành Quân Độc Lập, làm việc tự do bên ngoài Liên bang.

Giải đấu qua nhiều năm như vậy ít nhiều cũng có thương vong, lần trước của Thân Đồ Khôn là lần có tỷ lệ thương vong nghiêm trọng nhất khi bốn trường quân sự lớn đều muốn chiếm đoạt một phần của trường Damocles.

Trên danh nghĩa thì cuộc thi có tất cả các giáo viên cấp S canh gác, một khi ai đó rút lui sẽ có người đi qua để cản lại, song đôi khi thậm chí không kịp đưa vào khoang điều trị, không thể cứu sinh viên được.

"Năm nay sẽ tàn khốc hơn, những lực lượng từ chỉ huy, cơ giáp sư đến chiến sĩ độc lập đều không kém. Nhưng có Ứng Tinh Quyết, đến lúc thi đấu thì mỗi trận sẽ có ít nhất mười thiếu tá làm nhân viên cứu hộ, còn có thêm mấy thầy cô cấp S trở lên khác." Hai tay Kim Kha chống lên bục phát biểu, "Những thiếu tá này đều đi ra từ cuộc thi trước kia."

"Thiếu tá Lê Trạch cũng ở đấy?"

"Có, nhưng không phải là một nhân viên cứu hộ. Cơ giáp thiếu tá không còn, còn đang tìm cơ giáp sư dựng lại nên cần thời gian."

Vệ Tam đá Kim Kha: "Chỉ huy cấp 3S có thể quấy nhiễu cảm giác của chỉ huy cấp 3S khác không?"

Kim Kha vừa nghe đã biết ngay Vệ Tam có chủ ý gì: "Có thể, nhưng tớ mà đụng phải anh ta thì chưa bàn tới con đường chết, ít nhất cũng tàn phế phân nửa."

"Phải không?" Nhìn thấy cô giáo đi về phía này, Vệ Tam đứng lên từ cái bục, "Tớ thấy bộ dáng Ứng Tinh Quyết kia chả tốt lắm, lúc thi đấu mà không bắt được anh ta á?"

"Đẳng cấp cảm giác của anh ta quá cao, nên tốn cũng nhiều tinh thần lắm." Kim Kha níu lấy ống quần Vệ Tam để đứng dậy theo.

"Này, quần sắp bị cậu kéo xuống rồi." Vệ Tam kéo Kim Kha lên một phát lên luôn, "Sao tớ thấy tinh thần của cậu rất tốt."

"Tớ chỉ là cấp 3S phổ thông thì có thể giống nhau à?" Kim Kha liếc về phía Vệ Tam, "Ngược lại tinh thần cậu uể oải vô cùng."

"Tớ thức khuya, chả lẽ Ứng Tinh Quyết cũng thức khuya?" Vệ Tam hừ một tiếng, làm như cô nguyện ý mỗi ngày có hai miếng quầng thâm dán trên mắt vậy.

Sau khi hai người nhìn nhau thì cùng thở dài một hơi.

…Cuộc sống gian nan quá.

"Đi thôi, tớ đi huấn luyện." Kim Kha khoát tay.

Hai người chia ra đến sân tập của riêng họ.

Đội chiến sĩ độc lập của trường là đầu ra vũ lực, về cơ bản sẽ huấn luyện hàng ngày, biến hóa đội hình thuần thục giữa tiểu đội này và tiểu đội khác. Bên cạnh đó, chỉ huy đang huấn luyện về tập trung thống nhất, bọn họ và Kim Kha đang cố gắng liên kết với nhau. Còn cơ giáp sư thì phụ trách quan sát cơ giáp của tiểu đội mình, để trong lúc tranh tài có thể sửa chữa thành thạo.

Vệ Tam nghỉ ngơi xong, thả cơ giáp trong bãi tập.

"Huyết Tích!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!