Ngoại truyện 7: "có một số việc chưa từng thay đổi"
Liêu Như Ninh có xuất thân từ một thế gia bản địa của Sao Sa Đô. Từ sau khi cậu được đo đạt ở cấp 3S, không ít người lớn của mấy thế gia kết giao có tới làm khách, trong lời nói toàn cho rằng cậu nên đi tới các ngôi sao khác, đặc biệt là Sao Đế Đô đang phát triển tốt nhất.
Dù sao thì trường Damocles đã xuống dốc.
"Đi đâu tùy con chọn." Ông cha họ Liêu tỏ vẻ không can thiệp vào lựa chọn của Liêu Như Ninh.
Còn về suy nghĩ thực sự của Liêu Như Ninh: "Con chắc chắn sẽ không đi đến viện Bình Thông, trường Samuel thì chả không quen, không thể gây chuyện được với nhiều người trong trường Đế Quốc, không đi luôn."
Người lớn: "Cho nên, con muốn đi đến trường South Pasadena?"
Liêu Như Ninh: "Không, nghe nói bên đó có nhiều côn trùng, con nghĩ rằng trường Quân sự Damocles rất tốt."
"Sao mà con lại chọn trường Damocles được?" Người trẻ phải ra ngoài nhiều hơn một chút."
"Người trưởng thành cần đồng hành chung với những người thân yêu của mình." Trái lại Liêu Như Ninh nói như thế.
Người lớn: "..."
Cha Liêu bên cạnh nghe được câu này trước khi ra khỏi cửa bèn lui về hai bước nói: "Cũng không cần, cha con còn trẻ, không cần con báo hiếu."
Bất kể như thế nào, cuối cùng Liêu Như Ninh vẫn chọn trường Damocles. Cậu là người dân bản địa nên hồi đó mới năm đầu tiên tiểu học là trường có tổ chức bọn cậu đi thăm trường Damocles. Lúc ấy hình ảnh huấn luyện của trường in sâu trong đầu cậu, thành thử Liêu Như Ninh quyết định cố gắng học tập cơ giáp để tới học trường quân sự này.
Mặc dù năm họ đến thăm là sự khởi đầu của những năm trượt dốc thấp nhất của trường Damocles.
Liêu Như Ninh đăng ký rồi là được gọi điện sớm nhất, bên trường muốn cậu huấn luyện chung với mấy tân sinh viên cấp 3S. Lần đầu tiên trường Damocles có 4 tân sinh viên cấp 3S trong năm nay, không có gì bất ngờ xảy ra thì bọn họ nhất định sẽ trở thành đồng đội, cùng nhau tham gia giải đấu Hephaestus.
Cho nên năm nay bên nhà trường đã liên lạc với 4 sinh viên năm nhất từ sớm, hy vọng họ có thể đến trường báo cáo. Ngày nào Liêu Như Ninh cũng ở nhà huấn luyện, hoàn toàn không ngại đổi chỗ khác.
"Vận may không tệ." Cha Liêu vừa mới bàn chuyện làm ăn trở về, nhân tiện đánh giá con trai mình, "Năm nay nhiều cấp 3S như vậy, nói không chừng trường Damocles quật khởi chính nhờ mấy con."
Đầu Liêu Như Ninh đầy mồ hôi, cậu vừa ra khỏi cơ giáp và lau mặt một cái: "Năm nay số lượng sinh viên mới cấp 3S của các trường quân sự đều cao theo dạng mới hết."
"Cũng đúng." Cha Liêu suy nghĩ một chút bèn hỏi, "Chỉ huy cấp siêu 3S của nhà họ Ứng kia là cùng khóa với các con?"
"Vâng, Ứng Tinh Quyết." Liêu Như Ninh đã sớm hỏi thăm về sinh viên mới cấp 3S của các trường quân sự lớn nên quen hết cả tên, chẳng qua có một sự thay đổi trong cách phân phối qua các trường quân sự, "Năm nay trong đám sinh viên mới trường tụi con có một cơ giáp sư nhà họ Ứng, còn có một chiến sĩ độc lập hạng nhẹ của nhà họ Hoắc."
Cha Liêu nhíu mày: "Nhìn tình huống này, hai người này hoặc là gai nhọn đau đầu hoặc là người nằm ở vùng ranh giới."
"Ngày mai đi học là gặp được." Tâm tư Liêu Như Ninh đặt hết trong huấn luyện đánh nhau, chả quan tâm chi tới mấy cái này.
"Chỉ huy đâu? Không phải còn có một chỉ huy cấp 3S?" Cha Liêu đột nhiên hỏi.
"Chỉ huy mới, con chưa từng nghe tới, không phải đi ra từ thế gia." Liêu Như Ninh nhớ lại, "Tên là Kim Kha, hình như trong nhà làm xử lý rác."
"Mới xuất hiện, thực lực sẽ không quá kém." Cha Liêu vỗ vỗ Liêu Như Ninh, "Chính con tranh giành một chút, cha không muốn đến lúc đó nhìn thấy con bị người ta đánh cho thảm thương trong giải đấu."
"... Cha, cha không xem cũng được mà."
Ngày hôm sau, Liêu Như Ninh vội vã đến trường Damocles, lúc này trường vẫn chưa khai giảng nên gần như chẳng có mấy ai. Song, đã có 2 người đứng trước cổng trường, là Hoắc Tuyên Sơn và Ứng Thành Hà, chắc hôm qua bọn họ đã tới Sao Sa Đô.
"Cậu là chiến sĩ độc lập hạng nhẹ? Tranh thủ thời gian chúng ta đánh một trận đi." Liêu Như Ninh tiến lên với câu đầu tiên chính là nói với Hoắc Tuyên Sơn, trong đầu cậu chỉ có đánh nhau.
Hoắc Tuyên Sơn khẽ gật đầu với cậu: "Cậu là Liêu Như Ninh?"
"Huấn luyện chung sẽ có so tài, không cần cố ý hẹn." Ứng Thành Hà đứng bên cạnh cho hay.
Đây là lần đầu tiên ba người gặp nhau, Hoắc Tuyên Sơn và Ứng Thành Hà hoàn mỹ kéo căng ra được hơi thở của con cháu thế gia.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!