"Cơ Giáp Hạng Nhẹ Xịn Nhất"
Vệ Tam vẫn như cũ điều khiển chiếc cơ giáp "năm màu rực rỡ" kia, cô còn đang tích lũy điểm để khiêu chiến vượt cấp thì Chuyển Lên Bờ Tây đã đi xuống tầng ba. Cô còn chưa kịp xem, chỉ đi ngang qua sân nghe người chung quanh nói anh ta đã vượt cấp thành công.
Về phần chính mình, tiếng xấu vang xa Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, thì giá trị thù hận đã kéo lên cao nhất trong hai ngày này. Tất cả mọi người ước gì Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt rời khỏi tầng này để không làm hại họ nữa.
Bất kể người nào dùng cơ giáp gì, trước đó có lẽ có thể làm Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt ăn thiệt thòi, nhưng chỉ cần cô ra sân đấu mà không thua, cuối cùng chắc chắn là người khác xui xẻo; không chỉ thua điểm tích lũy mà ngay cả cơ giáp còn bị cô hủy bỏ.
Tầng hai dưới lòng đất đều lưu truyền một tin tức, người Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt này thật ra là cao thủ có trình độ tương tự như Chuyển Lên Bờ Tây, hơn nữa hai người có quen biết nhau. Chẳng qua tâm tính cô xấu xa, thích chọc ghẹo người khác.
Không tin à? Ngoài Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt, còn ai khác đã ăn cơm cùng chỗ với Chuyển Lên Bờ Tây chưa? Lúc trước khi hai người đối đầu, Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt thậm chí còn chủ động nhận thua, hai người kế đó đã đứng chung một chỗ nói chuyện. Đánh nhiều trận như vậy rồi, cô có khi nào chủ động nhận thua?
Đi tầng hai là luôn có ánh mắt khác thường nhìn Vệ Tam, cô không sợ hãi dù chỉ chút ít.
Vệ Tam đã "xuất tận nổi trội" ở trường học, hoàn toàn không thèm để ý với các loại ánh mắt khác thường nên hiện tại càng chẳng màng tới, dù sao người trong Xưởng Đen có thấy được mặt cô đâu.
Mỗi một hồi PK, cô chỉ cần cảm thấy hứng thú cơ giáp nào thì chúng đều không thoát khỏi vận mệnh bị phá dỡ. Đương nhiên bởi vì nguyên nhân PK ngẫu nhiên, có vài người thực lực không cao, cơ giáp cũng không tốt nên thường thường cô cũng lười đụng vào, cứ nhanh chóng giải quyết luôn.
Dẫn đến phía sau có vài người cảm thấy Cúi Đầu Trước Sinh Hoạt không hủy đồ đi chính là không nể mặt; còn có người mãi nhìn chằm chằm thời gian cô tiến vào sân PK ngẫu nhiên để cùng lúc đi vào, muốn chống lại cô, muốn khoe khoang cơ giáp của mình.
Thật đúng là có một người gặp được cô, cơ giáp có dạng tốt, người kỳ quái quá thể.
"Cô cảm thấy cơ giáp của tôi thế nào?"
Trên sân đấu, hắn hỏi Vệ Tam ở bên đối diện.
"Rất tốt." Vệ Tam nói qua loa cho có lệ, đây là trận cuối cùng, đánh xong cô có điểm tích lũy đủ vượt cấp là đủ rồi. Buổi chiều thì không tính vì cô muốn sửa cơ giáp của mình, nghe nói người của L3 đều rất đáng gờm.
"Tôi cũng cảm thấy rất tốt, cô có muốn tháo dỡ không?" Trong giọng nói đối phương lộ ra một nỗi tự hào quái lạ.
Vệ Tam: "? "
"Làm nhanh lên, cô tới tháo cơ giáp của tôi đi, tôi đảm bảo sẽ không ra tay thật đâu."
Vệ Tam: "??? "
Thích tháo dỡ là một chuyện, bị người ta ép buộc tháo dỡ lại là một chuyện khác.
Đến cuối cùng Vệ Tam "bị ép" hủy cơ giáp đối thủ, người nọ nằm ngửa thẳng cẳng mặc cho bị tháo đi, làm cô chả có một tí động lực nào.
Vệ Tam trước khi xuống sân còn nghĩ thầm: Đúng là đụng phải bi3n thái rồi........
"Sao cô lại đến đây?" Chủ tiệm nhìn Vệ Tam hỏi, "Còn muốn sửa cơ giáp kia à?"
"Không phải." Vệ Tam thuê phòng làm việc cả buổi chiều, ở bên trong chơi đùa cơ giáp của mình.
Ngẫu nhiên chủ tiệm đi ngang qua, nhìn thấy cơ giáp trên bàn điều khiển thì không nhịn được mà che mắt, sao lại thấy chiếc cơ giáp này lại xấu lên một tầm cao mới.
Vệ Tam tính toán tiền của mình rồi quyết định cho chảy máu khi mua một thanh đao laser. Tốt xấu gì cũng làm cho lực công kích của cơ giáp tăng lên chút, đừng để lúc thi đấu quá thiệt thòi.
"Một hàng này cô tự chọn đi." Chủ tiệm kéo ra một ngăn tủ, "Rẻ nhất là thanh này."
Lần này Vệ Tam không có ý định chọn rẻ nhất, ánh mắt cô dừng ở trên đôi loan đao bên trái: "Tôi muốn cái này."
"Hai trăm hai mươi mốt vạn tinh tệ."
"Ông chủ, một trăm chín mươi vạn tinh tệ thì sao?"
"Không có khả năng đâu, đây là một đôi loan đao lận, hai trăm mười vạn tinh tệ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!