Đã qua giờ ăn rồi. Tề Mặc cất giọng lạnh lùng, điều chỉnh tư thế nằm ôm chặt Ly Tâm vào lòng.
Ly Tâm bất mãn càng giãy giụa mạnh, bị Tề Mặc cảnh cáo: Đừng động đậy. Hắn khóa người Ly Tâm trong đôi cánh tay cứng như thép của hắn.
Ly Tâm phản kháng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng như vẫn vô hiệu, cô lại càng cảm thấy đói hơn. Thấy Tề Mặc nhắm mắt như không có chuyện gì xảy ra, Ly Tâm than thầm trong lòng, số cô đen đủi gặp phải tên ma vương này, đến cơm cũng không cho ăn.
Không, Tề Mặc không phải là ma vương mà là Châu Vát Bì, kẻ bóc lột sức lao động nhân dân còn không cho ăn uống tử tế (PS: Châu Vát Bì là địa chủ ác bá trong tác phẩm Nửa đêm gà gáy của nhà văn Cao Ngọc Bảo, một nhân vật phản diện điển hình).
Ly Tâm dần thiếp đi trong cơn đói bụng.
Lúc tỉnh lại, Ly Tâm cảm thấy toàn thân hơi lạnh, người nằm bên cạnh đã mất dạng. Ly Tâm liền ngồi dậy. Bên ngoài, trời vẫn còn tối, Tề Mặc đã không thấy bóng dáng từ lâu.
Kể từ khi gặp Tề Mặc, đây là lần đầu tiên hắn bỏ đi trong lúc cô vẫn đang yên giấc. Thấy khay đồ ăn vẫn còn nóng hổi đặt ở bên cạnh giường, Ly Tâm bất giác nhíu mày. Đây là gì vậy?
Sáng sớm hôm sau, Ly Tâm vừa ra khỏi phòng, gặp Jiaowen vừa vặn đi tới. Anh ta nở nụ cười rạng rỡ:
"Cô gái xinh đẹp, tỉnh rồi à?"
Mới sáng sớm đã gặp mỹ nam, tuy Ly Tâm không phải sắc nữ nhưng người đẹp ai chẳng thích, cô liền gật đầu với Jiaowen:
"Lẽ nào anh không nhìn ra sao?"
Jiaowen mỉm cười, giơ tay làm động tác mời Ly Tâm:
"Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi, mời người đẹp".
Tôi tên là Ly Tâm. Ly Tâm không thích Jiaowen gọi cô là cô gái xinh đẹp. Thấy Ly Tâm đi thẳng về phía nhà ăn mà không để ý đến mình, Jiaowen hơi nhếch mép.
Rất hiếm có người phụ nữ không động lòng trước diện mạo của anh ta.
"Tề lão đại đi đâu rồi?". Nhìn bát tổ yến trước mặt, Ly Tâm nhăn nhó hỏi Jiaowen.
Jiaowen cười cười:
"Hôm qua cô cũng có mặt còn gì?" Lẽ nào cuộc nói chuyện của bọn họ còn không rõ ràng sao?
Câu trả lời của Jiaowen nằm trong định liệu cũng nằm ngoài dự tính của Ly Tâm. Ly Tâm biết đám Tề mặc đi tìm lô vũ khí bị đánh tráo. Nhưng cô thấy lạ làTề Mặc không đưa cô đi theo.
"Feiyusi không phải là người đơn giản. Vụ này tương đối nguy hiểm. Cô mới bị thương cách đây không lâu, ở lại đây sẽ tốt hơn. Ly Tâm, mấy ngày này tôi sẽ làm sứ giả hộ giá của cô. Cô muốn đi đâu hãy nói cho tôi biết".
Nhìn vẻ mặt thoải mái của Jiaowen, Ly Tâm nửa vực nửa ngờ:
"Ý của anh là mấy ngày này Tề lão đại không ở đây, tôi cũng không cần đi theo anh ta?"Thấy bộ dạng nghiêm túc của Ly Tâm, Jiaowen cười cười gật đầu:
"Tất nhiên, cô được tự do mấy trong mấy ngày".
"Tốt quá, tôi muốn đi thăm Hắc lao".
Ly Tâm lập tức đưa ra đề xuất.
Jiaowen nhìn Ly Tâm bằng ánh mắt khó hiểu:
"Cô đi Hắc lao làm gì? Nơi đó có gì đáng xem chứ?" Hắc lao là trại tập trung của Mafia.
"Anh hãy nói cho tôi biết, anh có đưa tôi đi hay không?", Ly Tâm cau mày. Tề Mặc nắm được điểm yếu của cô nên cô buộc phải nghe lời hắn. Người khác còn lâu Ly Tâm mới nể mặt.
Không đưa.
Thấy thái độ của Ly Tâm có vẻ kiên quyết, Jiaowen lập tức đáp lời. Trại tập trung nằm ở tận châu Phi, đang yên đang lành tự nhiên đến đó làm gì. Hơn nữa bây giờ anh ta còn có việc quan trọng cần giải quyết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!