Editor: Tiểu Phong Hoa
Beta: Thanh Du
*****
Xác không rữa thông thường đều là những
xác chết được ngâm trong nước hoặc chôn cất ở nơi có độ ẩm cao hoặc
trong bùn nhão, lớp sáp là do chất khoáng cùng với chất béo trong thi
thể lâu ngày ngưng kết mà thành.
Tôi lần theo dấu chân, phát hiện chúng
kéo dài thành một đường dẫn tới tận góc phòng, lộ ra một chiếc bình sứ
Thanh Hoa Vân Long áp lưng vào góc, lòng có chút hồi hộp.
Người ta nói
Diêm Vương dễ xử, tiểu quỷ khó đùa, chẳng lẽ ở đây lại có một bánh tông
non? Tôi nói với Bàn Tử:
"Anh nhìn xem, vết chân này có đi mà không có về, không lẽ…"
Mới nói được có một nửa, Bàn Tử đã khoát
tay chặn họng, ý bảo tôi im lặng. Tôi quay lại, đập vào mắt vẫn chỉ là
cái bình sứ, bỗng có cảm giác run run.
Bàn Tử nói nhỏ:
"Thứ đó đang nấp phía sau đấy…"
Trương hói đang cởi dở trang bị đến dây lưng thì ngừng lại, xách bình dưỡng khí đến hỏi Bàn Tử: Cái gì thế?
Bàn Tử bị làm phiền liền rủa:
"Bánh tông chứ gì nữa!"
Gã đần mặt:
"Bánh chưng? Bánh chưng chay ngũ vị của Gia Hưng ấy à?"
Bàn Tử lắc đầu rồi quyết định lờ gã luôn. Tôi hỏi hắn:
"Anh chắc không đấy? Xưa nay tôi chưa từng thấy cái bánh tông nào nhỏ như vậy."
Bàn Tử đáp:
"Chịu, nhưng mặc xác có phải bánh tông hay không, chúng ta cũng phải nhìn cho rõ, bằng không đúng là tai họa, đấu đổ xong cũng chẳng ăn ngon ngủ yên được." Dứt lời nâng súng hơi lên tay, ngoắc ngoắc tôi. Tôi không muốn đi tí nào, đương nhiên là
lắc đầu.
Bàn Tử thở dài sườn sượt, đành phải quay
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!