"Ninh Thanh Ca, ngươi trò chuyện với ta một chút..."
Thịnh Thập Nguyệt nằm úp trên giường, hai tay siết chặt vào lớp vải bên dưới, các đốt ngón tay trắng bệch. Đau đến mức gân xanh ở cổ nổi lên, lưng gầy run rẩy dưới lớp áo mỏng, tựa như chỉ cần hơi gập lại là sẽ vỡ tan.
Nếu không phải cái Kim phu nhân kia còn đang dây dưa với Lưu Vân, nàng thật sự đã sớm lôi đối phương ra ngoài đánh một trận nên thân, tốt nhất là giống nàng bị đánh ba mươi trượng. Chờ đến khi vết thương vừa mới liền da thì bắt nàng ta chạy bộ, cứ để vết thương nứt ra mới được nghỉ.
Thịnh Thập Nguyệt hung hăng nghĩ vậy. Nhưng ngay giây sau, khi đầu ngón tay mang thuốc mỡ chạm vào da, nàng lại không nhịn được hít sâu một hơi lạnh.
Nước mắt đảo quanh trong hốc mắt. Nếu không vì bị vị ngự y kia dọa rằng nếu không bôi thuốc sẽ khiến vết thương mưng mủ, thối rữa, cuối cùng phải lấy dao nhỏ mà cắt phần thịt hỏng đi, thì nàng tuyệt đối không ngoan ngoãn nằm đây chịu tội như thế.
"A..." Nàng bật kêu một tiếng vì đau, nghiêng đầu, đáng thương năn nỉ: "Ninh Thanh Ca, ngươi trò chuyện với ta một chút đi, ta đau đến mức sắp hoảng rồi!"
Người phía sau đang ngồi trên ghế gỗ, mày cau chặt còn hơn cả Thịnh Thập Nguyệt, bộ dạng nghiêm trọng như thể đang lâm vào chiến trận. Mỗi lần bôi thuốc đều nhẹ tay, chậm rãi, sợ nàng đau thêm nửa phần.
Nếu có người trong triều nhìn thấy cảnh này, chắc sẽ hoài nghi Đại Lương có biến cố trọng đại gì rồi, đến mức khiến người luôn trầm ổn như Ninh Thanh Ca cũng phải để lộ vẻ mặt nghiêm túc như thế.
Nghe nàng nói, Ninh Thanh Ca hơi dừng tay một chút, rồi hỏi: "Điện hạ muốn nói chuyện gì?"
Thịnh Thập Nguyệt đau đến ù tai, đầu óc trống rỗng, thật sự chẳng nghĩ ra chủ đề nào phù hợp. Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng chỉ có thể miễn cưỡng nhắc lại chuyện vừa rồi.
"Ngươi thấy Lưu Vân và Kim phu nhân kia… liệu có… có…"
Câu chưa kịp nói hết, nàng lại do dự, ấp a ấp úng.
Ninh Thanh Ca thì rất bình thản, mắt vẫn không rời khỏi vết thương, thản nhiên đáp: "Khó mà cưỡng nổi nhiệt triều, huống chi hai người đó lại đang ở thời kỳ đặc biệt của Khôn Trạch và Càn Nguyên."
Thịnh Thập Nguyệt gật gù như suy nghĩ gì đó, lại không nhịn được bênh vực Diệp Lưu Vân: "Lỡ như… Lưu Vân cưỡng lại được thì sao?"
Vừa dứt lời, nàng lại bắt đầu hoài nghi chính mình, lẩm bẩm: "Nhưng Kim phu nhân kia đúng là có chút nhan sắc, lại còn rất biết cách quyến rũ..."
"...!"
Còn chưa kịp nói hết, Thịnh Thập Nguyệt lại đau đến cong cả lưng lên, như con cá bạc quẫy thân bắn vọt lên khỏi mặt nước.
Nàng nghi ngờ Ninh Thanh Ca cố ý, vì lần này bôi thuốc rõ ràng đau hơn trước, khiến chân tay nàng mềm nhũn, nước mắt suýt rơi.
"Ninh… Ninh Thanh Ca!"
Nàng nghiêng đầu nhìn, chỉ thấy đối phương vẫn cúi đầu, tập trung bôi thuốc, không có biểu hiện gì bất thường.
Chẳng lẽ là nàng nghĩ nhiều? Có thể chỗ đó vốn đã nặng hơn?
Thịnh Thập Nguyệt bắt đầu hoài nghi bản thân.
Lúc này Ninh Thanh Ca ngẩng đầu, khóe môi cong cong, hỏi nhẹ: "Rất đẹp sao? Lúc nãy nhìn vội một cái, ta còn chưa thấy rõ."
Giọng nàng nhẹ bẫng, như thể chỉ là tùy tiện chuyển chủ đề, giúp Thịnh Thập Nguyệt phân tâm khỏi cơn đau.
Thịnh Thập Nguyệt cũng thuận theo, hồn nhiên đáp: "Cũng khá xinh đẹp. Tuy xuất thân dân dã, nhưng so với phần lớn các tiểu thư khuê các thì còn dịu dàng và quyến rũ hơn."
"À?"
Ninh Thanh Ca chậm rãi gật đầu, lại hỏi tiếp: "Không biết nàng ta làm gì trong phòng mà khiến điện hạ hoảng hốt như thế?"
Nhắc tới chuyện này, Thịnh Thập Nguyệt càng tức: "Ngươi không biết đâu, lúc ta còn đang mặc đồ, nàng ta bất ngờ mở tung cửa sổ! Ta giật cả mình, áo ngoài xộc xệch, cứ tưởng thích khách xông vào, ai ngờ là một Khôn Trạch đang trong kỳ ph*t t*nh, lại còn ăn mặc lộn xộn…!"
Nói tới đây, nàng phóng đại thêm để diễn tả, còn giật nhẹ áo choàng trên vai xuống, để lộ một bên vai trắng nõn, mô tả sinh động: "Nàng ta cứ thế… cứ thế lao về phía ta!"
Chiếc áo khoác lúc trước là do Ninh Thanh Ca mang đến, sợ nàng cảm lạnh mà khoác tạm cho nàng. Giờ nàng kéo lệch xuống một nửa, đường cong vai cổ lộ ra dưới ánh nến, làn da như phủ sương, thoáng ánh nước, trắng mịn như trân châu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!