Ngay khi tiếng của Tạ Linh vừa dứt, sắc mặt Tứ hoàng tử lập tức trở nên xanh mét.
Linh thạch vốn là bảo vật quý giá, là m.á. u mủ nuôi dưỡng quyền lực. Con cháu hoàng thất muốn gây dựng thế lực riêng, phải nuôi dưỡng tay chân, ban thưởng công pháp, pháp khí, thậm chí cả linh thạch. Tất cả đều là tiền cả. Chưa kể còn phải trang bị cho thuộc hạ, giúp họ tu luyện để bảo vệ mình và phục vụ đại cục. Chi phí nhiều đến mức như nước chảy qua tay.
Mẫu tộc tuy là chỗ dựa, nhưng chẳng bao giờ cho tiền vô điều kiện mà không đòi lại lợi ích. Tất cả đều ràng buộc với nhau bằng lợi ích. Mỗi khoản lớn linh thạch tiêu ra, cuối cùng đều sẽ bị đem ra tính sổ rõ ràng.
Thuộc hạ của Tứ hoàng tử cũng có chút tài sản, nhưng phần lớn là tài sản cố định, không thể động vào tùy tiện. Tiền chi tiêu thường ngày phải trích từ khoản chuẩn bị riêng. Tổng cộng, hắn chỉ có hơn 2.000 vạn hoàng kim và 300 vạn linh thạch lưu động.
Với tu sĩ, linh thạch có thể đổi thành hoàng kim, nhưng hoàng kim chưa chắc đổi được linh thạch vì người ta chẳng nhất thiết phải đổi cho ngươi. Con cháu hoàng thất có thể khoe giàu, nhưng phải trong phạm vi túi tiền cho phép.
Chỉ có Tạ Linh là ngoại lệ.
Y sở hữu thiên giai, địa giai pháp khí chất thành đống, thượng phẩm linh đan diệu dược nhiều đến mức ném bừa một món cũng khiến người đỏ mắt tranh đoạt. Ngoài phần thưởng từ hệ thống, y còn biết tận dụng cốt truyện và hiểu biết về thế giới này để tích góp của cải.
Các thế lực lớn như Yêu Hoàng Cung, Ngọc Tiên Tông tuy sở hữu linh mạch sản xuất linh thạch, nhưng địa bàn rộng mênh m.ô.n. g đến ngàn tòa cung điện, ngàn ngọn núi, thực ra linh mạch cao cấp cũng chỉ có năm sáu dòng, đủ để nuôi một đời tông môn.
Còn Tạ Linh, nhờ nắm cốt truyện, đã chiếm được một cực phẩm linh mạch chưa từng bị phát hiện, lại nằm trong một bí cảnh có cơ chế ngăn người ngoài xâm nhập. Chìa khóa bí cảnh giờ nằm gọn trong tay y.
Y dẫn theo tộc nhân khổng tước vào khai thác, chỉ cho những người đáng tin ký khế ước m.á. u để đào linh thạch. Thêm vào đó là bao năm tích góp bảo vật từ khắp nơi. Tạ Linh mới thật sự là kẻ giàu đến mức "chảy mỡ", vàng bạc linh thạch chất thành núi, tiêu hoài không hết.
Muốn lập tông môn ư? Với y, chẳng khác gì nói chơi.
So giàu với Tạ Linh, Tứ hoàng tử căn bản không cùng đẳng cấp. Toàn bộ con cháu hoàng thất trong Yêu Hoàng Cung cộng lại, chưa chắc đã bằng cái bóng của y.
Bởi vì Tạ Linh không chỉ có "bàn tay vàng" trong tay, mà còn thông minh và chăm chỉ, đúng chuẩn nam chính trong truyện.
Chưa kể, y còn nắm giữ một nửa Lâm Lang Các. Đêm nay, tiền Tứ hoàng tử tiêu ở đây, 40% sẽ chảy vào tay lão bản bên ngoài, 20% là chi phí nhân công, còn lại 40%… thẳng vào túi Tạ Linh.
Nghĩ mà xem nếu bọn họ biết sự thật, có khi bị chọc cho tức c.h.ế. t tại chỗ, lấy gì ra mà đấu giá với y?
Đêm nay, Tứ hoàng tử vốn nhắm hai món đồ quan trọng, vậy mà chưa kịp đến lượt, giá đã bị Tạ Linh hét lên 40 vạn. Nếu cứ cố tranh, e rằng lát nữa sẽ khó mà ra tay cho món thật sự muốn.
Dù không cam lòng, hắn đành tự an ủi: ít ra cũng đã khiến Tạ Linh "mất mặt" vài lần, lại còn dám ép giá tới tận 40 vạn linh thạch, coi như có chút thể diện rồi.
Vì thế, Tứ hoàng tử hừ lạnh một tiếng rồi im bặt.
"Bốn mươi vạn lần thứ nhất, bốn mươi—"
Chưa kịp dứt câu, Tam hoàng nữ đã cất tiếng:
"Bốn mươi vạn năm nghìn."
Tứ hoàng tử lập tức phấn chấn, ngồi thẳng lưng.
Ồ, cuối cùng cũng chịu mở miệng rồi à? Cũng phải để hắn nghỉ một chút, ngồi xem trò vui.
Tiếc là màn kịch hay này chưa kịp mở màn đã bị dập tắt.
Tạ Linh dùng sức mạnh của tiền bạc trực tiếp khiến cả đám im như thóc.
Y không thèm chớp mắt:
"Năm mươi."
Tam hoàng nữ: "……"
Tứ hoàng tử: "!"
Người khác thì tăng mỗi lần một ngàn hay năm nghìn, còn Tạ Linh lại trực tiếp nhảy vọt từng mười vạn một. Cả khán phòng nghe xong đều hít một hơi lạnh, quá kích thích!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!