Ô Uyên cuối cùng cũng được thu nạp hoàn toàn vào Vân Quy Tông. Với tông môn hiện tại mà nói, chuyện này đã có quy trình xử lý rất thuần thục, Thẩm Từ Thu không cần tự mình ra tay, chỉ đợi các đệ t. ử xử lý xong rồi báo lại kết quả là được.
Trong nửa năm mở rộng Vân Quy Tông, hắn cũng không quên Yêu Hoàng Cung.
Tam hoàng nữ và Tứ hoàng t. ử mâu thuẫn ngày càng kịch liệt, huyết vũ tinh phong đ.á.n. h một trận lớn. Cuối cùng, Tứ hoàng t. ử bỏ mạng dưới tay tam hoàng nữ. Nhưng thế lực trong tay nàng ta cũng bị tổn hao nặng nề. Ngũ hoàng t. ử Tạ Tồi Viêm thấy vậy liền muốn nhân cơ hội ngư ông đắc lợi. Chỉ là hắn ở Liệt Đoạn Sơn không có tướng lĩnh trọng yếu nào, cộng thêm Thẩm Từ Thu âm thầm vận hành, tuyệt đối không để hắn nuốt trọn thế lực tam hoàng nữ chỉ trong một hơi.
Những kẻ đó, chẳng ai có thể trở thành người thắng cuối cùng. Tất cả đều là kẻ địch của Tạ Linh, tự nhiên đều phải bị loại khỏi bàn cờ.
Huống hồ, Tạ Tồi Viêm là giao tộc, đã từng chặn đường Thẩm Từ Thu ở Liệt Đoạn Sơn. Đám giao yêu kia hiện tại đều c.h.ế. t sạch, nhưng Tạ Tồi Viêm vẫn còn đó.
Không ai được phép chạy.
Ánh mắt Thẩm Từ Thu tối lại.
Đi tới phi thuyền tương kiến hoan, hắn đặt tiểu phượng hoàng lên đầu gối, nhẹ nhàng vuốt lông chim.
Phượng hoàng là thần thú thời thượng cổ, đã lâu không xuất hiện thế gian. Ghi chép còn lại cực kỳ ít, thật giả lẫn lộn, lật cả đống sách cổ cũng không phân biệt rõ được phượng hoàng niết bàn nên chăm sóc thế nào. Thậm chí sách còn chỉ ghi lại chuyện phượng hoàng hóa thành trứng sau niết bàn, chứ như Tạ Linh trực tiếp hóa điểu thì sách cổ hoàn toàn không hề nhắc tới.
Y tu đã chẩn đoán cho Tạ Linh. Không chỉ không bị thương, linh khí còn dồi dào hơn trước, sau thiên phạt thì tu vi ổn định ở Nguyên Anh. Không biết lôi kiếp lần ấy có phải đã coi như luôn cả tấn cấp lôi kiếp hay không mà Tạ Linh trực tiếp bước vào Nguyên Anh cảnh.
Nhưng Thẩm Từ Thu vẫn không yên lòng.
Bởi thật ra, ngoài Tạ Linh, không ai biết trạng thái niết bàn hiện giờ của y là tốt hay xấu.
Thuộc hạ tin Tạ Linh vì y luôn tạo được uy tín, làm ra vô số kỳ tích nên mọi người tin tưởng y tuyệt đối không chuyện gì. Nhưng với Thẩm Từ Thu thì khác.
Bởi trước khi "kỳ tích" xuất hiện, hắn lại là người tận mắt chứng kiến Tạ Linh toàn thân thương tích, cảm nhận rõ ràng sinh cơ của y biến mất ngay trong lồng n.g.ự. c mình.
Cho nên Thẩm Từ Thu từng lén mang Tạ Linh đến tìm Minh Trạc Nguyệt của Vấn Thiên Tông xem bói.
Hôm ấy, vì lo lắng quá lâu, sắc mặt hắn xanh xao tiều tụy. Minh Trạc Nguyệt từng thấy Thẩm Từ Thu của Ngọc Tiên Tông, tuyết sơn lạnh lẽo, cao ngạo không ai lay chuyển được nhưng chưa từng thấy hắn như vậy.
Vẫn là vẻ ngạo tuyết trong sương, nhưng lại mong manh đến mức chỉ cần chạm nhẹ là vỡ.
Tất cả căng thẳng của hắn, chờ đợi của hắn, đều phụ thuộc vào một người.
Chưa bao giờ hắn vừa sắc bén đến chói mắt, vừa yếu ớt đến mức khiến người nhìn cũng nghẹn thở.
Trích tiên chung quy cũng nhiễm hồng trần, vì một con tiểu yêu mà sinh ra phàm tâm.
Minh Trạc Nguyệt chỉ thở dài rồi lập tức đồng ý xem bói. Vừa bói xong thì phun hai ngụm máu. Tuy vậy, vẫn không tính được thời điểm Tạ Linh tỉnh lại, chỉ có một câu: "Thời gian không xa."
Tin tốt duy nhất là: Tạ Linh không sao cả, ngoài việc ngủ không tỉnh lại thì cơ thể khỏe mạnh đến kinh người.
Chỉ cần y bình an, Thẩm Từ Thu mới thật sự buông lỏng.
Minh Trạc Nguyệt còn không lấy thù lao, trái lại bàn với Thẩm Từ Thu chuyện mua bán bút pháp khí. Nhờ thế mà Vân Quy Tông và Vấn Thiên Tông có qua lại kinh thương. Minh Trạc Nguyệt giữ miệng cực kín, không hề tiết lộ thân phận Thẩm Từ Thu nửa chữ, đúng là hảo minh hữu.
—
Trên phi thuyền, Thẩm Từ Thu cởi ngoại sam. Bên trong vẫn là một bộ y phục trắng bạc thoáng lạnh. Không còn lớp áo hồng diễm che đi, bạch y ấy càng khiến dáng vẻ hắn thêm mảnh dẻ, cái eo mảnh đến chỉ cần một vòng tay đã ôm trọn, dây bạc buộc nhẹ tựa như liễu cành.
Không có người ngoài, Thẩm Từ Thu thường cởi bỏ y bào hoa lệ, nhưng mặt nạ thì đã lâu lắm rồi hắn không tháo xuống. Lâu đến mức hắn cũng không nhớ lần cuối để lộ gương mặt thật là khi nào.
Hắn vuốt lông tiểu phượng hoàng, rồi dồn linh lực, dẫn liệt hoả châu trong cơ thể kích hoạt hàn băng châu trong người Tạ Linh, cùng y đồng tu.
Hiện tại tu vi hai người đã hoàn toàn đồng bộ: đều ở Nguyên Anh trung kỳ. Tư chất Tạ Linh sau niết bàn càng tăng mạnh.
Đồng tu như thế, không còn chênh lệch cảnh giới, không còn tình cảnh hắn nóng đến đổ mồ hôi, bị Tạ Linh ôm vào lòng xoa lưng dỗ dành như trước nữa.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!