Chương 50: nội loạn

Quyển 2: Kinh thành phong vânChương 49: nội loạnNhóm Dịch: Hồng MaiBiên dịch: DHNNguồn: metruyen. comĐúng như lời Trương Phá Thiên nói, Vương gia ở Sơn Nam và Trương gia ở Hà Đông có vô vàn mối liên lạc với nhau.

Là vì Vương gia cũng sống ở Hà Đông từ thời Tùy Đường đến nay, Vương gia cũng chính là một gia tộc lớn ở Hà Đông. Vương hoàng hậu của Đường Cao Tông Lý Trị cũng là con gái của Vương gia. Lý Trị tìm cơ hội để phế bỏ Vương hoàng hậu, sự kiện đó đã đưa Võ Tắc Thiên lên vũ đài chính trị.

Nhưng Vương gia ở Sơn Nam cũng không phải chi chính của Vương gia. Do vào năm thiên bảo thứ năm, Lý Lâm Phủ cùng Dương Quốc Trung đấu tranh nảy lửa dẫn đến ngự sử trung thừa Vương Củng bị giáng chức đưa về Sơn Nam mà ra. Trong loạn An Sử, Vương gia ở Hà Đông chết gần hết, vội vã trốn sang quận Tương Dương.

Trong loạn người Hồi Hột, Vương gia chiêu mộ ba vạn quân để chống lại người Hồi Hột, từ đó dần chen chân vào thất đại thế gia, giữ vị trí thứ bảy.

Nhưng đối với Vương gia, việc quay lại Hà Đông chính là mục tiêu phấn đấu của mấy đời bọn họ, đáng tiếc là tu hú chiếm tổ chim cu, Hà Đông đã không còn là mảnh đất cho Vương gia bọn họ dung thân nữa rồi. Từ sau khi hai nhà Trương, Vương kết làm thông gia, quan hệ đã bình thường trở lại.

Vương Yên La, vợ cả của Trương Nhược Hạo là em gái của Vương Ngang, vợ của Trương Huyên là Vương Phỉ cũng chính là con gái cả của Vương Ngang.

Cùng lúc kết thông gia với Trương gia, Vương gia dần dần bám vào cây đại thụ Thôi gia ... Vương Ngang, gia chủ của Vương gia đã năm mươi tuổi nhưng ông ta mới nhận chức gia chủ được có ba năm.

Ngay trong thời gian ba năm ngắn ngủi này, Vương Ngang đã bị Thôi Viên nhanh chóng thu phục thành tay sai của hắn.... Năm mới đối với bình dân là dịp để cả nhà đoàn tụ thờ cúng gia tiên. Mà có những người chấp nhận thân phận thuần phục thấp hèn cũng khoe khoang sự thành công của mình.

Vương Ngang cũng không ngoại lệ. Ngày mùng hai tết, các quan viên nối nhau đến phủ của hắn chúc tết nhiều vô kể, xe ngựa dừng đầy cửa phủ. Nhưng tiếp bọn họ là Vương Yên, con của Vương Ngang.

Bản thân Vương Ngang thì đưa cháu trai kiêm con rể đi tới phủ của Thôi Viên, cháu trai của hắn chính là Trương Huyên, con của Trương Nhược Hạo.

Tối hôm trước, Vi Ngạc vội vàng đến tìm Trương Nhược Hạo, vì việc Thôi Viên tự tiện đưa cho hoàng thượng phê chuẩn sổ ban thưởng cho chiến dịch Lũng Hữu và thay đổi nhân sự mà không thông qua hội nghị của nội các. Thôi Viên đã ra tay trước, mục tiêu là muốn đưa Thôi Khánh Công vào trong nội các.

Vì thế, Vi Ngạc cùng Trương Nhược Hạo quyết định sẽ tiến hành phản kích Thôi Viên vào buổi thượng triều đầu năm mới. Trọng tâm chính là vụ án Thôi Khánh Công mạo nhận công lao, nhưng mà Trương Nhược Hạo vạn lần không thể ngờ tới trong lúc ông ta đưa tiễn Vi Ngạc ra khỏi cửa thì con trai trưởng là Trương Huyên lại len lén chạy vào thư phòng ...

"Ngươi chỉ cần kể lại chi tiết những việc ngươi nghe được, thấy được cho tướng quốc, cũng không phải sợ hãi gì, tướng quốc rất yêu thương kẻ dưới, ông ấy sẽ thích ngươi đấy."

Trên xe ngựa, Vương Ngang khéo léo dẫn dắt Trương Huyên:

"Trương Nhược Hạo không theo lệ của mọi người trong thiên hạ như thế nào lại cứ muốn cất nhắc con vợ kế lên đứng đầu Trương gia. Đây rõ ràng là không coi ta ra gì, vì việc giữ địa vị người thừa kế gia chủ cho ngươi, ngươi nhất định phải nghe cậu."

"Nhưng mà ... Nếu như cha cháu mà biết ..." Trương Huyên vẫn còn sợ hãi, hắn vốn chỉ nghĩ rằng sẽ nói riêng cho Vương Ngang mà không ngờ cậu hắn lại đưa hắn đi gặp Thôi Viên.

Hắn tuy là kẻ chả ra gì nhưng cũng biết việc này không ổn rồi. Vương Ngang nhìn hắn một cái cười lạnh nói: "Nếu cậu không giúp cháu thì còn ai chịu giúp hai mẹ con cháu nữa?

Thật ra một mình ta cũng có thể gặp tướng quốc, sở dĩ để cho cháu đi cùng là muốn cho cháu một cơ hội, để tướng quốc có thể thấy cháu là một nhân tài, nếu như không có công danh thì chức gia chủ sẽ bị đoạt, ngay cả tiểu thiếp cũng bị đuổi đi, chẳng lẽ cháu muốn con gái ta phải chịu uất ức cả đời sao?

"Tuy nói hiểu con không ai hơn cha nhưng Vương Ngang vừa là cậu lại cũng là nhạc phụ của Trương Huyên nên ông ta hiểu rõ Trương Huyên còn hơn cha của hắn, ông ta thấy Trương Huyên thần sắc ảm đạm, liền vỗ vai hắn nói:"Cháu có biết một tháng Trương Nhược Hạo chi tiêu bao nhiêu không?

Nói cho cháu biết, sáu ngàn xâu tiền đó, trong phủ của hắn thị thiếp có bốn mươi hai người, còn cháu thì sao? Mới hai mươi xâu tiền, thê thiếp cùng lắm chỉ có hai người, hơn nữa nếu không trúng khoa cử, còn phải nộp lại mười xâu, cháu nghĩ rằng việc ngày ngày ôm vợ ăn cải trắng hay thê thiếp một đoàn, tiền nong đầy túi, cháu hãy tự suy nghĩ thật kỹ đi.

"Xe ngựa vẫn đều đặn lộc cộc lăn bánh, trong xe thì yên lặng, nhanh chóng đến cửa Thôi phủ. Vương Ngang thấy Trương Huyên bắt đầu sửa lại trang phục của mình khóe miệng liền thoáng nở nụ cười đắc ý.... Trong đại sảnh Thôi phủ, một tên hoạn quan đang tuyên chỉ trước mặt Thôi Viên:" ... Trấn An bốn phương, lập nhiều công lao cho xã tắc, phong thưởng cho con gái Thôi Viên làm Thanh Hà quận chúa, khâm thử!

"Tên hoạn quan đọc xong, liền đổi sang bộ dạng nịnh nọt cười nói:" Chức quận chúa này hiếm khi phong cho người ngoài hoàng tộc, xin chúc mừng tướng quốc! Thế ư! Đây là ý chỉ của thái hậu sao?

"Thôi Viên thấy hoạn quan đến ban chỉ là người của cung Thái Cực hơi có chút kinh ngạc. Thái hậu gần mười năm nay không ban một ý chỉ nào hôm nay sao lại vô cớ hạ chỉ? Tên hoạn quan kia thấy chung quanh không có người liền hạ giọng nói khẽ vào tai Thôi Viên:"Đây là ý của hoàng thượng. Hoàng thượng sao?"Thôi Viên hừ một tiếng.

Mấy tháng gần đây người đã mười lăm năm nay đóng vai trò bù nhìn hình như đang có chút thay đổi. Một mặt âm thầm cho người liên lạc với Đoàn Tú Thực, lôi kéo một đại thần trung thành mặt khác vẫn giả vờ đóng vai hoang dâm phóng đãng.

Nguyên nhân thì chẳng nói Thôi Viên cũng biết, đơn giản nguyên nhân là vì nhiệm kỳ năm năm của ông ta sắp kết thúc, thật đúng là mượn gió bẻ măng. Thôi Viên vừa nghĩ một chút liền hiểu được ý đồ của Lý Hệ. Chắc chắn đây là cách để ngăn cản đám cưới của hai nhà Thôi, Sở đây.

Ông ta âm thầm cười lạnh, nhưng trên mặt vẫn khiêm nhường cười nói:

"Xin công công chuyển lời tới Thái hậu, Người đã chiếu cố đến lão thần như vậy, lão thần cảm kích vô cùng!"

Dứt lời quay lại nói với Thôi Ninh:

"Ninh nhi mau thay y phục rồi theo vị công công này tiến cung tạ ơn đi!"

Vâng thưa cha. Thôi Trữ không dám ngẩng đầu, đi nhanh về phòng thay y phục.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!