Dịch: Huyễn Ảnh Vô Song
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, Thẩm Loan vẫn còn chưa đến mức mất đi lý trí.
Cô biết rất rõ tình cảnh của mình bây giờ, muốn tiền không có tiền, muốn người cũng không có người, cô dựa vào đâu mà có thể tranh giành với Thẩm Khiêm, nhưng cô không có cách, không có nghĩa là người khác không có cách.
Sau khi Thẩm Khiêm đến Bắc Hải, phó tổng giám đốc của công ty con đã đích thân đến sân bay để tiếp đón.
Đối với dự án phát triển khu nghỉ dưỡng ven biển lần này, Bất Động Sản Thiên Thủy và một số công ty hợp tác đã thành lập một công ty mới ở Bắc Hải, bởi vì Thẩm Khiêm chiếm nhiều cổ phần nhất và là người dẫn đầu dự án, nên công ty mới tạm thời được liên kết với Thiên Thủy.
Thẩm tổng.
Người đàn ông tiến lên, thái độ rất cung kính.
"A Huy, vất vả cho anh rồi, chúng ta vừa đi vừa nói."
Lưu Huy nhận lấy hành lý từ trong tay anh ta, đưa cho thư ký bên cạnh, sau đó cùng Thẩm Khiêm bước ra khỏi sảnh đến.
Mở cửa xe ra, hai người ngồi xuống.
Lưu Huy dặn dò người lái xe: Đi thôi.
Chiếc xe vững vàng chạy ra khỏi sân bay, Thẩm Khiêm đột nhiên mở miệng:
"Anh nghĩ sao về việc thua thầu lần này?"
Lưu Huy trầm ngâm một lúc,
"Tôi nghi ngờ công ty có nội gián tiết lộ giá khởi điểm."
Người đàn ông nội gián nhíu mày, giọng điệu lãnh đạm, khiến người ta không nhìn ra được cảm xúc thật sự bên trong.
Lưu Huy da đầu tê dại, cũng may tâm lý vẫn chưa suy sụp, rất nhanh đã khôi phục bình thường,
"Nếu nhưl không phải đã sớm biết được giá khởi điểm mà chúng ta đưa ra, Hằng Dịch làm sao có thể vừa vặn chỉ thêm có hai trăm vạn được, thầy bói cũng không tính chuẩn được như vậy."
Thẩm Khiêm cười khẽ, liếc mắt nhìn anh ta:
"Vậy anh cảm thấy, nội gián là ai?"
Lưu Huy ánh mắt lộ ra trầm tư, một lúc lâu sau mới nói:
"Hồ sơ tham dự đấu thầu phải trải qua ba vòng, sau khi sửa đổi nhiều lần cuối cùng mới vòng định giá. Sau đó, phải một đoạn thời gian mới được chính thức trình bày, người kinh doanh phần lớn là lãnh đạo của công ty, chỉ cần chúng ta kiểm tra từng người một, việc tìm ra người đó sẽ không khó."
"Được, chuyện này giao cho anh làm, trong vòng ba ngày, tôi muốn nhìn thấy kết quả."
Mí mắt của Lưu Huy giật giật, Chuyện này.....
Có vấn đề?
"Theo lý thuyết, tôi cũng đã xem qua hồ sơ tham dự đấu thầu, chuyện này rất quan trọng, sợ là tôi phải tránh hiềm nghi mới hợp lý."
Thẩm Khiêm vỗ vỗ vai anh ta, cười thật sâu:
"Tôi rất tin tưởng vào anh, A Huy, ngàn lần cũng đừng làm tôi thất vọng, biết chưa?"
Lưu Huy cười đồng ý, trên mặt lộ ra vẻ cảm kích, nhưng thực ra trong lòng anh ta lại rất loạn.
Khách sạn Marina, phòng tổng thống trên tầng cao nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!