Chương 44: (Vô Đề)

Dịch: Huyễn Ảnh Vô Song

Thẩm Loan mỉm cười, lúc này Chu Trì mới phát hiện, cô gái này có một đôi má lúm đồng tiền thật ngọt ngào.

Cô nói,

"Không có gì, chỉ là một số suy đoán cần được chứng minh thực tế."

Chu Trì nghĩ rằng trong lòng cô ấy có đối tượng để hoài nghi,

"Được rồi, bây giờ tôi sẽ tiến hành theo dõi ngược, nhưng tôi không cam đoan nhất định có thể thành công."

Thử xem đi.

Giọng điệu trầm thấp, dường như cô cũng không thèm để ý, nhưng trong đôi mắt kia lại tràn đầy ánh sáng lạnh lẽo, làm cho người ta không rét mà run.

Chu Trì bắt đầu hành động, thao tác trên bàn phím nhanh hơn mấy lần trước, trên màn hình bắt đầu hiển thị bắt đầu một lượng lớn mã số.

Thẩm Loan tuy nhìn không hiểu, nhưng vẫn tập trung tinh thần.

Chu Trì lại nhịn không được liếc nhìn cô một cái, mang theo vài phần tò mò, lại bị trực tiếp bị cô bắt được.

Tập trung.

Cô trầm giọng nhắc nhở.

Ồ.

Liếc mắt một cái, đã nửa tiếng trôi qua, Chu Trì đột nhiên thở ra một hơi dài, ngả người ra sau, dựa vào trên ghế,

"Xong rồi tự mình xem đi."

Cô nhìn thấy một thứ gì đó giống như bản đồ xuất hiện trên màn hình hiển thị, các đường nét màu đen đan xen dày đặc, ở góc dưới bên trái còn đánh dấu thước đo, mà trong những đường màu đen này xuất hiện một đường màu đỏ dày lên với một chấm màu xanh lam chuyển động phía trên đó.

"Bản đồ tuyến đường hàng không."

Thẩm Loan nhướng mày.

Làm sao cô biết? Chu Trì vẻ mặt kinh ngạc, phải biết rằng, đây không phải là tuyến đường hàng không theo ý nghĩa truyền thống, mà là thông qua một bộ quy tắc bố cục theo thói quen do chính anh làm ra.

Trước đó, Chu Trì dám nói ngoại trừ mình ra, sẽ không còn người khác có thể hiểu được.

Nhưng Thẩm Loan lại hiểu.

Cô ấy dường như biết anh ta rất rõ, về mọi mặt, từ trong ra ngoài.

Mà loại cảm giác này không phải chỉ một lần hai lần, giống như bọn họ quen biết đã lâu, lâu đến nỗi Thẩm Loan đã hiểu rõ anh như lòng bàn tay.

Nhưng Chu Trì nghĩ thế nào cũng không moi ra được chút ký ức nào có liên quan đến cô.

"Vậy nên, tôi đoán đúng rồi à." Cô gái cười khúc khích.

Chỉ là đoán thôi sao? Chu Trì trong lòng thầm hỏi.

"Lợi dụng Duch virus xâm nhập vào thiết bị đầu ra của đối phương sẽ lấy được thông tin định vị, không khó để phát hiện đó cũng là điện thoại di động, mà chủ nhân của chiếc điện thoại lúc này đang dùng tốc độ 950 km/h đi về hướng tây nam, điểm đến là...." Giọng nói vừa dừng lại, Chu Trì lại bắt đầu gõ bàn phím, rất nhanh đã đưa ra đáp án Bắc Hải.

Ánh mắt Thẩm Loan chợt lóe, nhưng cũng không quá kinh ngạc.

Lúc cô và Thẩm Khiêm nói chuyện, cô mơ hồ nghe thấy thông tin chuyến bay được phát từ đầu bên kia, trong lòng đã có suy đoán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!