Chương 28: (Vô Đề)

Dưới ánh đèn nhu hòa, hai người đang gắt gao ôm nhau trên giường, nụ hôn dịu dàng của Long Nghiễn làm người trong lòng ngực gần như hòa tan. Bàn tay mang theo độ ấm từ phía dưới lớp áo ngủ âu yếm thân thể đơn bạc, thưởng thức hai đầu nhủ nho nhỏ trên ngực, khiến cho người dưới thân liên tục thở dốc từng đợt.

Đôi chân mày hơi nhăn lại cùng với cặp mắt to đen, ướt át ẩn chứa sự khẩn trương ngượng ngùng nhìn người đang hôn mình, đôi môi hồng nhuận ẩm ướt sáng bóng..... Thật sự là một sắc đẹp mê người a.

Vài ngày trước vì muốn cho thân thể Phương Nguyệt Tầm sớm khôi phục khỏe mạnh, Long Nghiễn mỗi ngày đều cẩn thận chăm sóc, mỗi ngày đều cố gắng khắc chế dục vọng, sợ làm cho người yêu của hắn không thoải mái. Mỗi đêm ôm Nguyệt Tầm của hắn đi vào giấc ngủ đều là một lần thử thách đối với hắn. Tới hôm nay, thấy Phương Nguyệt Tầm đi ra từ phòng tắm mang theo bộ dáng mềm mại đáng yêu làm cho Long Nghiễn trực tiếp đem người ôm lên đặt trên giường, mà Nguyệt Tầm của hắn, lại đem khuôn mặt thẹn thùng chôn trước ngực hắn, cuối cùng Long Nghiễn cũng đợi được ngày này!

Ngón tay thon dài không biết từ lúc nào đã cởi nút áo ngủ, đem đầu nhũ bị âu yếm có chút sưng đỏ ngậm vào miệng, Phương Nguyệt Tầm nhẹ nhàng rên một tiếng, khoái cảm mãnh liệt làm cho thân thể gầy yếu tê dại, ngay cả đầu lưỡi cậu cũng lười di chuyển.

Từ khi bị ôm đến trên giường bắt đầu hôn môi, Long Nghiễn phi thường dịu dàng. Hai bàn tay nâng thân thể của Phương Nguyệt Tầm lên để cởi áo ngủ, sau đó ngọt ngào hôn từ ngực chậm rãi nhích dần xuống, mỗi một nơi bị hôn qua giống như có điện nóng lên, Phương Nguyệt Tầm cảm thấy trong cơ thể có cái gì đó rạo rực, toàn bộ thân thể vặn vẹo khát vọng được âu yếm, thẳng đến khi đôi bàn tay to nắm lấy quần ngủ muốn kéo xuống, Phương Nguyệt Tầm bỗng nhiên sợ hãi.

"Không, không được....."

Nhìn thấy bàn tay nhỏ bé của cậu gắt gao giữ chặt lấy quần ngủ, Long Nghiễn nhẫn nại kìm nén hạ thân khô nóng đang bị dục vọng làm phình to lên, nhổm dậy ôm lấy người đang khẩn trương không thôi kia.

"Ngoan, đừng sợ, anh sẽ không gây thương tổn cho em." Dịu dàng an ủi, luyến tiếc hôn lên môi, Long Nghiễn không muốn hù dọa cậu.

Phương Nguyệt Tầm trong lúc khẩn trương có thể nghe thấy tiếng tim đập bồn chồn của mình, biết rõ hắn sẽ dịu dàng với mình, nhưng vẫn cảm thấy sợ hãi, nhớ đến đau đớn trong lần đầu tiên, sắc mặt Phương Nguyệt Tầm liền tái nhợt. Đau lòng nhìn người trong lòng ngực mang bộ dáng hoảng sợ đến run rẩy, Long Nghiễn mạnh mẽ ôm chặt cậu vào trong lòng.

"Thực xin lỗi, ủy khuất em nằm dưới, là anh không tốt, đừng sợ anh được không, anh sẽ không làm cho em đau, ngoan, thả lỏng một chút." Giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng, một lúc sau người trong lòng ngực dần trầm tĩnh lại. Long Nghiễn mút vào đầu lưỡi có chút kinh hoảng, hôn qua hôn lại dây dưa không ngớt, lúc dứt ra còn kéo theo một sợi tơ trong suốt. Hôn một đường kéo từ cái cằm tinh xảo xuống phía dưới, tại cái cổ trắng nõn in lên nhiều dấu vết của hắn, xương quai xanh tinh xảo, lòng ngực phập phồng cùng hai đầu nhũ đáng yêu, Long Nghiễn không quên một bên hôn, một bên hút vào, liếm cắn, mơ hồ nghe được một tiếng rên rĩ nho nhỏ, vừa trong trẻo lại vừa hấp dẫn lòng người.

Tiếp tục hôn xuống phía dưới, lúc này Long Nghiễn không có gấp gáp cởi quần ngủ của cậu, khi đang hôn trên da thịt nhẵn nhụi mềm mại, bàn tay thăm dò đi vào cầm lấy nơi đã có phản ứng.

"A...." Âm thanh đáng yêu, tràn ngập lực hấp dẫn cực đại.

Lý trí và thần kinh của Long Nghiễn bị một tiếng rên rĩ cắt đứt, nhịn không được ở trên người cậu cắn một cái, làm cho người kia bất mãn oán giận.

"Không, không được cắn em a, a........" Đây được gọi là hành vi "phạm tội" đi, cái này căn bản đang thử thách lòng kiên nhẫn của Long Nghiễn!

Làn da cắn vào non non trơn trơn, hút vào miệng lại co dãn, khi buông ra đã biến thành một màu thâm đỏ. Long Nghiễn tựa hồ sắp nhẫn nại không được, thân thể người trong lòng ngực quả là vũ khí tra tấn người! Long Nghiễn một tay đem quần của cậu cởi thẳng đến cẳng chân, không cho Nguyệt Tầm của hắn có cơ hội kinh ngạc liền trực tiếp đem nguồn nhiệt tinh xảo đã làm ướt quần lót ngậm vào trong miệng.

"A, không được.... Anh....." Hai tay không kiềm được nắm chặt những sợi tóc đen đang vùi vào giữa hai chân mình, nhìn khuôn mặt Long Nghiễn đang cao thấp lên xuống, Phương Nguyệt Tầm gần như sắp tước vũ khí đầu hàng. Hắn, tại sao hắn có thể làm loại chuyện này?! Lần đầu tiên cũng không có a! Trời ạ, sắp, sắp chịu không nổi rồi!

Thân thể phía dưới nhịn không được bắt đầu run rẩy vặn vẹo, hai bàn tay nhỏ bé của cậu cũng theo đó nhào nặn xoa xoa đầu hắn, phản ứng luống cuống của Nguyệt Tầm làm cho hắn càng thêm say mê lộng cái vật nhỏ đang ngậm trong miệng. Tinh tế liếm đi chất lỏng đang chảy ra, ở khe hở trên đầu dùng đầu lưỡi tham lam liếm qua liếm lại, người phía dưới nhất thời run rẩy lợi hại hơn, nâng vòng eo lên theo chuyển động của hắn mà rên rĩ.

Bàn tay Long Nghiễn đụng đến hai tiểu cầu có chút lành lạnh, không kịp âu yếm vài cái đã nghe âm thanh làm hắn thiếu chút nữa bùng nổ.

"Đừng, a, không, không thể, a.........." Phương Nguyệt Tầm không nhịn được vui sướng rơi nước mắt, thân thể đong đưa không biết làm như thế nào để giải quyết cơn khoái cảm như dòng lũ bất ngờ chảy xiết. Muốn làm cho hắn dừng lại, nhưng lại không nỡ làm cho hắn dừng lại, Phương Nguyệt Tầm ở hai phía đối lập khó xử nhìn cái miệng của Long Nghiễn giơ cờ trắng đầu hàng.

Đầu lưỡi Long Nghiễn đem hết tất cả chất lỏng nuốt vào trong cổ họng, một lần nữa nhào lên ôm lấy người đang thở gấp liên tục.

"Nguyệt Tầm, thật là nhanh quá!" Long Nghiễn trêu đùa nói.

"Anh, anh, anh......." Nơi đó làm sao mà khống chế a, Phương Nguyệt Tầm xấu hổ giận dữ nhìn hắn, bộ dáng khả ái của cậu chỉ có thể làm cho Long Nghiễn càng thêm hưng phấn.

"Em nếu không nói thì anh sẽ tiếp tục." Mặc kệ Nguyệt Tầm của hắn mở mắt trừng thật to, bàn tay của Long Nghiễn mau chóng đem quần áo của hắn cởi ra hết, rồi lật người đang hoàn toàn mê mẩn kia nằm úp sấp xuống giường, ở cái mông nhỏ trắng noãn cắn một cái!

"A, không được, anh......"

"Ai biểu cái mông của em đáng yêu như vậy, nhịn không được a."

"Nhịn không được thì thôi, không được cắn mông của em!" Cuối cùng cũng nói một câu hoàn chỉnh, đem gương mặt ngượng không chịu nổi vùi vào cái gối, Long Nghiễn bật cười lại cắn thêm vài cái, Phương Nguyệt Tầm nhất thời mềm yếu vô lực chỉ có thể nằm yên mặc hắn làm gì thì làm.

Long Nghiễn lại hôn lại cắn hơn nửa ngày mới buông tha cái mông nhỏ đáng thương của Phương Nguyệt Tầm, thoáng nhổm dậy mở ngăn kéo ở đầu giường lấy ra chai bôi trơn đã chuẩn bị từ trước.

"Đây là cái gì?" Phương Nguyệt Tầm tội nghiệp nhìn Long Nghiễn, Long Nghiễn dịu dàng hôn lên cái trán của cậu một cái.

"Bảo vệ em đó, như vậy sẽ không đau. Ngoan, nhịn một chút."

Nói xong, Long Nghiễn đổ ra rất nhiều chất lỏng lên ngón tay, hướng hậu huyệt đang siết chặt cẩn thận bôi lên.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!