Chương 41: (Vô Đề)

Chắc đây là lần đầu tiên Đoàn Tiêu sử dụng Wechat, lần đầu tiên chủ động kết bạn, nếu không phải cô mở lời mà dựa vào thân phận của anh làm sao lại chủ động kết bạn chứ?

Cho nên lần đầu tiên nói chuyện nhất định phải trịnh trọng một chút.

Sở Tiểu Điềm suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng đưa ra quyết định chấp nhận lời mời kết bạn. Nhưng cô còn chưa chấp nhận, Đoàn Tiêu đã gọi điện tới.

"Đang làm gì thế?"

"Em vừa mới dọn dẹp đồ đạc, sao vậy?"

"Ăn cơm chưa?"

Lúc này Sở Tiểu Điềm mới nhớ ra mình chưa ăn cơm: "Ồ! Em quên ăn rồi."

"Ăn trước đi, xong rồi làm chuyện khác."

"Ừ, em ăn ngay đây."

Bỗng nhiên Đoàn Tiêu im lặng giây lát rồi nói: "Anh…"

Anh mới nói một chữ đã khựng lại, như quên mất mình muốn nói gì. Sở Tiểu Điềm kiên nhẫn chờ đợi, một lát sau anh mới lên tiếng: "Vừa rồi anh đã đăng ký tài khoản Wechat rồi."

"Ừ ừ."

"Em…" Anh nói chữ "em" xong thì lại ngừng.

Sở Tiểu Điềm thắc mắc hỏi: "Em sao à?"

"Ý anh là…" Đoàn Tiêu dừng một lát, nhỏ giọng nói: "Em ăn xong cơm, làm xong việc thì chấp nhận lời mời được không?"

Giờ chuyển sang Sở Tiểu Điềm im lặng.

Bởi vì cô bỗng nhiên phản ứng lại, trong thời gian cô suy nghĩ nên nói câu gì đầu tiên với anh, Đoàn Tiêu vẫn luôn chờ cô chấp nhận lời mời kết bạn. Do quá lâu không thấy cô chấp nhận, cho nên anh mới gọi điện tới.

Khi nghĩ tới đây, có một cảm giác tê dại khó nói trỗi dậy từ trái tim cô.

Thực ra mới xa nhau hai tiếng đồng hồ, nhưng nghe thấy giọng nói của anh, cô đã thấy nhớ anh rồi.

Hơn nữa, rất rõ ràng Đoàn Tiêu cũng đang nhớ cô.

Cô nhịn cười và nói: "Em không đấy."

"Tại sao?"

Nghe giọng điệu này, Sở Tiểu Điềm có thể tưởng tượng được anh nhất định đang khẽ chau mày.

"Tại sao phải chờ làm xong việc?" Cô nói: "Bây giờ em sẽ làm việc quan trọng nhất, anh chờ chút."

Đoàn Tiêu thấy cô tắt máy, lông mày càng nhíu chặt hơn.

Trình Nhượng nhìn mấy người lén la lén lút đứng trước cửa phòng làm việc của tổng chỉ huy, ho một tiếng nhưng không ai quay đầu lại.

Anh ta cúi đầu nói: "Karl, Tuyết Cầu, hai đứa lên."

Karl qua đó trước, Tuyết Cầu theo sau, hai con chó đẩy ba người ở trước cửa ra.

"Mấy cậu đang nhìn gì thế?"

"Nhìn Sếp, vừa rồi Sếp hỏi một vấn đề rất kỳ quặc." Nghiêm Nặc xoa đầu Karl.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!