Chương 28: (Vô Đề)

Sở Tiểu Điềm cắn môi.

Cô bỗng cảm thấy mình như một đống phiền phức không biết gì cả.

Trên thực tế, nếu là khách hàng và vệ sĩ đơn thuần, suy nghĩ này của cô mới là không có ý nghĩa, bởi vì hai người vốn là quan hệ thuê mướn.

Nhưng hiển nhiên cô và Đoàn Tiêu không phải quan hệ thuê mướn đơn thuần, thậm chí ngay cả giá tiền trong chuyến đi lần này của anh là bao nhiêu cô cũng không biết.

Không biết có phải Đoàn Tiêu đã nhìn ra suy nghĩ của cô hay không, anh đặt tay lên vai cô, nhìn vào mắt cô, nhỏ giọng nói: "Cô phải nhớ kỹ, lần này tôi là vệ sĩ đồng hành cùng cô, cho dù xảy ra chuyện gì, tôi đều không rời khỏi cô."

Anh dừng lại một lát rồi nói tiếp: "Nhưng không loại trừ việc tôi ra ngoài làm một số chuyện. Tôi không đi lâu đâu, chỗ này rất an toàn, không cần lo lắng."

Sở Tiểu Điềm gật đầu: "Được, vậy anh cũng phải cẩn thận."

Đoàn Tiêu vừa đi khỏi, Sở Tiểu Điềm dọn dẹp đồ đạc một chút, cô không thể để bản thân rảnh rỗi vì rảnh thì sẽ dễ suy nghĩ lung tung. Sau khi dọn dẹp xong, cô lấy điện thoại lên mạng, bắt đầu đọc những bình luận được tích góp mấy bữa nay.

Bởi vì đã ba ngày không đọc, ngày hôm sau số lượng bình luận tích lũy đã lên mấy ngàn lượt, cô xem tổng thể một chút, về cơ bản vẫn gần giống như trước kia, nhưng cũng có người đọc phản ánh số chữ mấy hôm nay cô đăng ít hơn một chút.

Cô đọc mãi đọc mãi, bỗng nhiên phát hiện có người donate cho cô rất nhiều.

Bởi vì người đọc từng donate sẽ xuất hiện trên bảng xếp hạng, cô có rất nhiều người đọc cũ có tên bên trên, nhưng dạo này xuất hiện hai cái tên mới, vẫn luôn ở vị trí đầu bảng.

Một người tên "Thừa Nhượng", một người tên "Triệu Quang Quân".

Sở Tiểu Điềm: "..."

Khoan, khoan đã, sao cô cảm thấy không đúng lắm nhỉ?

Cô từng thấy tên Triệu Quang Quân này rất nhiều lần rồi.

Trong chương mới nhất, chỉ cần Triệu Quang Quân donate cho cô thì phía sau sẽ có người tên "Thừa Nhượng", hơn nữa con số vừa hay nhiều hơn Triệu Quang Quân một chút.

Hai người này giống như đang cạnh tranh, để lại bình luận donate cho cô. Cô đang đọc vui thì bỗng nhiên nhìn thấy một bình luận, không ngờ hai người này lại cấu xé nhau trong khu bình luận.

Thừa Nhượng: Nhóc con, tôi biết cậu là ai, có giỏi thì tối nay qua đây solo.

Triệu Quang Quân: Solo thì solo, đứa nào không đi đứa đó làm con!

Sở Tiểu Điềm: "..."

Hai người nói xong, bên dưới có không ít người không sợ lớn chuyện, bảo bọn họ livestream màn solo.

Sở Tiểu Điềm cạn lời hồi lâu, không kìm được mà gửi tin nhắn hỏi Trình Nhượng: Anh Trình, có phải anh donate rất nhiều tiền cho Phạn Âm không?

Trình Nhượng trả lời rất nhanh: Hả? Đúng thế, sao em biết? Em cũng theo dõi truyện à? Mà này, hiện giờ tình hình tụi em thế nào rồi, có tiến triển gì với Sếp chưa?

Sở Tiểu Điềm: "..."

Rõ ràng là câu hỏi rất bình thường, không ngờ cô lại đọc ra được ý khác, hình như là đang hỏi sự phát triển về mặt nào đó giữa cô và Đoàn Tiêu.

… Nhất định là cô nghĩ nhiều rồi.

Trong phòng quá mức yên tĩnh, cô mở TV, đúng lúc đài truyền hình đang phát lại một tin tức, là cảnh phần tử kh*ng b* tấn công người dân trên phố khoảng thời gian trước.

Bên trên không hề che cảnh máu me nên có thể nhìn thấy rất rõ ràng những người vô tội bị súng bắn nát đầu, chết thảm trên phố. Sở Tiểu Điềm để ý thấy bên trên còn có bóng dáng của vài người Trung Quốc.

Cô xem đến kinh hoàng khiếp vía, không kìm được mà cắn móng tay, lòng thầm nghĩ, Sở Hàn Giang có ở trong đám người này hay không.

Đột nhiên có người gõ cửa.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!