Chương 9: (Vô Đề)

Khi mùa xuân đến đỉnh điểm, thời tiết ấm dần lên, các thương nhân qua lại kinh thành ngày một đông đúc, quán trọ Lai Nghi ngày nào cũng chật ních người.

Lục Đồng không còn mượn nhà bếp của quán trọ để bào chế dược liệu nữa.

Một là vì khách trọ ngày càng đông, đủ hạng người ra vào, nàng là một cô gái trẻ, đi lại trong quán trọ vào đêm khuya quả thật có phần nguy hiểm. Hai là, ngày nào cũng mượn nhà bếp, dù chủ quán có tốt tính đến mấy, dù không nói ra miệng, chắc trong lòng cũng sẽ không vui.

May mà số bạc bán than bồ hoàng trước đây vẫn còn đủ để cầm cự thêm nửa tháng nữa, họ chưa đến nỗi cùng đường.

Ngân Tranh gục đầu trên bàn, nhàm chán nhúng ngón tay vào nước trà viết chữ trên mặt bàn.

Chữ nàng viết rất đẹp, trang nhã uyển chuyển, là kiểu chữ nhỏ đẹp như hoa cài. Lục Đồng cũng không nhịn được nhìn thêm vài lần.

Ngân Tranh thấy ánh mắt của Lục Đồng, sửng sốt một chút, vội dùng tay áo lau vết nước trên bàn, nói: Cô nương, ta...

Rất đẹp.

- Lục Đồng nhẹ nhàng nói.

Mặt Ngân Tranh đỏ lên:

"Trước kia ở lầu xanh, các cô nương đều phải học cầm kỳ thi hoạ. Ta học cái gì cũng không giỏi, chỉ có viết chữ là tạm được, chỉ là..." Nàng không nói tiếp.

Lục Đồng hiểu rõ trong lòng, khách đến lầu xanh tìm vui, có thể vung tay nghìn vàng cho một khúc tỳ bà, có thể dâng trăm viên minh châu để đấu cờ với kỹ nữ, nhưng chưa chắc đã chịu bỏ tiền ra xem cô nương viết chữ.

Danh nho một chữ nghìn vàng, kỹ nữ bút mực không đáng một xu. Cao thấp sang hèn, người ta đã phân định rõ ràng từ lâu.

Ngân Tranh rất thích viết chữ, vì vậy khi Lục Đồng để nàng viết chữ lên những tờ giấy dầu trắng gói trà thuốc, nàng luôn viết hết sức nghiêm túc.

Nàng hỏi Lục Đồng:

"Nhưng cô nương, sao lại phải viết chữ lên những tờ giấy trắng gói trà thuốc vậy?"

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ.

Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓

💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Lục Đồng suy nghĩ một lúc:

"Khi chúng ta vào kinh, dọc đường phố nơi đâu cũng thấy quán trà. Người Thịnh Kinh thích uống trà."

Ngân Tranh gật đầu.

"Dù là quán trà nhỏ nhất cũng có cắm hoa tươi, điểm tâm tinh tế, lại có nho sinh ngâm thơ luận văn, đủ thấy phong nhã."

Ngân Tranh như có điều suy nghĩ:

"Vì vậy cô nương mới làm trà thuốc."

Lục Đồng mỉm cười nhạt.

Nàng không làm thuốc viên, cũng không làm thuốc bột, mà làm trà thuốc, lại để Ngân Tranh viết thơ văn lên giấy gói trà thuốc, vừa là để cầu lễ nhạc phong nhã, vừa để bày biện đẹp đẽ, ắt sẽ có người muốn thử.

Chỉ cần có người muốn thử, những việc sau đó sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Ngân Tranh mơ hồ hiểu được đôi phần, nhưng vẫn có chút lo lắng, thở dài nói:

"Cũng không biết khi nào mới có người đến tìm chúng ta mua trà thuốc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!