Chương 3: (Vô Đề)

Trong thời gian tiếp theo, Lục Đồng và Ngân Tranh đi khắp nơi để dò hỏi tin tức về Lục gia.

Ngày trôi qua thật nhanh, khi gần tối, hai người tìm được một quán trọ để nghỉ lại.

Sau một chặng đường dài mệt mỏi, họ chưa kịp ăn uống gì nhiều. Ngân Tranh đi hỏi chủ quán chuẩn bị bữa tối, còn Lục Đồng ngồi một mình trong phòng.

Trên bàn còn đặt bánh phù dung mà Ngân Tranh mua từ bà lão kia, hộp bánh mở hờ, dưới ánh đèn lờ mờ trông như một khối tối sẫm.

Ánh mắt Lục Đồng trở nên lạnh lẽo.

Nàng đã ở trên núi bảy năm, nhưng hành trang xuống núi lại đơn giản đến lạ thường, vật quý giá nhất cũng chỉ là chiếc hòm thuốc này mà thôi. Mang theo bao hy vọng trở về quê nhà, nhưng đợi chờ nàng lại là tin dữ.

Cha từ xưa vẫn nghiêm khắc trong việc dạy dỗ con cái, thuở nhỏ chỉ cần một người phạm lỗi, cả ba anh em sẽ đều bị phạt. Lục Khiêm khi còn nhỏ đánh nhau với người khác, ăn nói vô lễ, liền bị cha phạt hai mươi roi mây, phải tự mình đến tận nhà người ta xin lỗi.

Cả huyện Thường Vũ đều biết gia phong nhà họ Lục nghiêm thế nào, sao có thể ăn trộm làm nhục người khác?

Lục Nhu qua đời, cha gặp nạn nước càng kỳ lạ hơn, từ huyện Thường Vũ đến kinh thành, cũng chỉ có một đoạn đường thủy, trước nay chưa từng nghe nói chìm thuyền. Sao cha vừa vào kinh đã gặp chuyện? Còn mẹ nữa... ánh mắt Lục Đồng tối sầm lại.

Một nhà bốn người, trong vòng một năm liên tiếp gặp chuyện, trên đời làm gì có sự trùng hợp như vậy.

Lục Đồng từ từ nắm chặt lòng bàn tay.

Hiện giờ *thê thỉ* của mẹ chưa tìm thấy, những người ở huyện Thường Vũ nói năng mập mờ, vụ án của Lục Khiêm, nha môn kinh thành chắc hẳn còn giữ hồ sơ, còn có Lục Nhu nữa...

💓💓💓Các bạn đang đọc bản dịch của team @Thế Giới Tiểu Thuyết/@Em Hà Kể Chuyện. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ team 💓💓💓. Các bộ truyện đều đã full trên kênh 2 Youtube của kênh, mời mọi người vào YT để xem tất cả các bộ truyện của kênh ạ.

Ngoài ra team còn có 2 kênh tiktok tương ứng, các bạn vào với team cho xôm nhé 💓💓💓

💑Nếu các bạn thích bộ truyện này, cho team xin một chút tương tác (like, comment, theo dõi team) nhé ạ. Cảm ơn các bạn nhiềuuuuu💑

Mọi câu trả lời, có lẽ chỉ có thể tìm ở kinh thành.

Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, Ngân Tranh bưng một bát sứ bước vào, vừa đi vừa lẩm bẩm:

"Từ trưa đến giờ chưa ăn gì, tiểu thư, ta đã bảo họ nấu chút cháo nóng... uống một chút cho đỡ đói."

Nàng đặt bát sứ lên bàn, rồi quay đầu nói với Lục Đồng:

"Thức ăn sẽ được mang lên ngay."

Lục Đồng nhìn bát sứ, hồi lâu không có động tĩnh.

Ngân Tranh nhìn sắc mặt của nàng, suy nghĩ một lúc, không nhịn được khuyên:

"Cô nương, xin hãy nén bi thương..."

Nàng biết Lục Đồng đã xa nhà nhiều năm, giờ trở về quê cũ, cảnh còn người mất, khó tránh khỏi đau lòng. Tuy nhiên gặp phải hoàn cảnh như vậy, Ngân Tranh vắt óc cũng không nghĩ ra được lời an ủi nào, chỉ có thể gượng gạo khuyên nhủ.

Lục Đồng hỏi:

"Ngân Tranh, ngươi theo ta được bao lâu rồi?"

Ngân Tranh sững người, vô thức đáp:

"... Khoảng hơn nửa năm rồi."

Hơn nửa năm…

- Lục Đồng nhìn ngọn đèn trên bàn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!