Hôm qua anh ta ngủ cả ngày, thức trắng đêm chơi game, kết quả lại ghép trận với toàn đồng đội rác rưởi, sóng comment càng lúc càng thô lỗ, anh ta bèn khiêu khích fan, mặc kệ việc vi phạm điều khoản của nền tảng. Nửa tiếng trước, phòng livestream của anh ta bị nền tảng esports phạt, cấm livestream ba tháng.
Lâm Hâm Cửu đè thấp giọng, ra vẻ áp bức: "Cô xem livestream của tôi?"
"Không." Khương Yếm bình thản nói: "Tối qua Trình Quang gặp nguy, tôi nghĩ có lẽ anh đang chơi game nên không đến hỗ trợ."
Mắt Trình Quang lóe lên, cậu cúi đầu xuống.
Quả nhiên, Lâm Hâm Cửu sững người ra, tối qua anh ta đeo tai nghe, chẳng nghe thấy âm thanh cảnh báo từ camera. Nhưng anh ta không nghĩ chuyện này liên quan đến mình, còn cười nhạo: "Trận đấu cấp độ đó mà cũng gặp nguy hiểm đến tính mạng cơ à?"
"Chết đi coi như bớt được một thứ ăn hại."
"Anh!" Thẩm Tiếu Tiếu tức giận, giơ nắm đấm muốn đấm cho Lâm Hâm Cửu một phát nhưng lại bị Trình Quang nhanh nhạy cản lại.
Trình Quang lắc đầu: "Bỏ đi."
Lâm Hâm Cửu nhếch môi, dường như chẳng muốn nói chuyện với ba người, anh ta đeo tai nghe, khoác balo lên một bên vai rồi bước ra khỏi cổng, chẳng mấy chốc đã biến mất nơi góc đường.
Khương Yếm không để chuyện vừa rồi trong lòng, thấy người đã đi khuất, cô nói thẳng: "Anh ta mới từ tầng sáu hoặc tầng bảy xuống."
Thẩm Tiếu Tiếu chẹp miệng: "Em cũng thấy, ống tay áo bên trái của anh ta có rất nhiều bụi."
Tay vịn cầu thang ở nhà tập thể được thiết kế rất đặc biệt, nó nằm bên tay trái, từ tầng năm trở xuống có nhiều người thuê nên tay vịn khá sạch sẽ, chỉ có tầng sáu và tầng bảy là bám đầy bụi bặm.
"Chắc là Lâm Hâm Cửu biết được tin gì đó từ Triệu Sùng nên sáng sớm mới đến phòng chúng ta xem Hà Sấu Ngọc đã đầu thai chưa. Nếu chưa, anh ta sẽ đánh cho linh hồn cô ấy tan nát, để cô ấy không thể đi đầu thai được nữa."
Thẩm Tiếu Tiếu từng xem livestream của Lâm Hâm Cửu, em hiểu rõ tác phong của anh ta, biết anh ta có bao nhiêu ác cảm với ma quỷ, cho nên em phán đoán rất chính xác.
Khương Yếm khẽ gật đầu, không nói gì thêm.
…
Chín giờ sáng, Thẩm Hoan Hoan và Triệu Sùng đến nhà tập thể, đi cùng họ là một anh cảnh sát trẻ tuổi.
Vì để người thuê nhà mất cảnh giác, hôm nay Thẩm Hoan Hoan đã chuẩn bị mọi thứ rất chu toàn. Cô nàng không chỉ mặc quần áo dài mà còn nhuộm tóc, đeo lens mắt, dùng mỹ phẩm để hoá trang, thậm chí còn đánh kem nền chống thấm lên da và cái cổ trắng như tuyết, hoàn toàn không nhận ra cô nàng và Thẩm Tiếu Tiếu là chị em sinh đôi.
Cả hai từ chối đề nghị dẫn đường của thím Vương, bắt đầu hỏi thăm từng nhà ở tầng một. Vì đa số người thuê nhà đều hợp tác nên tiến độ của hai người rất nhanh, chưa đầy một tiếng đã lên đến tầng ba.
Nhà 301 và nhà 302 không có người thuê, Thẩm Hoan Hoan gõ cửa nhà 303. Vì đã nhận được thông báo hỏi thăm từ trước nên người phụ nữ trong nhà không đi làm, cô ấy vội vàng ra mở cửa.
Đó là một người phụ nữ chừng 40 tuổi, nếp nhăn trên mặt rất rõ ràng, áo khoác kẻ caro màu sẫm đã giặt nhiều đến nỗi bạc màu, nhưng mái tóc được chải chuốt gọn gàng, căn nhà chật hẹp cũng được dọn dẹp ngăn nắp.
Sau khi xuất trình thẻ ngành, anh cảnh sát ra hiệu cho hai người Thẩm Hoan Hoan hỏi thăm.
Người phụ nữ tên là Chu Hân Vân, năm nay ba mươi sáu tuổi, bán quần áo ở chợ đầu mối, có một đứa con trai vừa lên tiểu học, chồng là công nhân xây dựng, đầu năm đã ra ngoài đi làm công.
Thẩm Hoan Hoan hỏi cô ấy có quen biết người phụ nữ ở nhà 604 không.
Chu Hân Vân thản nhiên nói: "Không quen, tôi chỉ mới gặp cô ấy vài lần, chưa từng nói chuyện. Tôi hay nói chuyện với chồng cô ấy, thủ tục nhập học của Trình Trình cũng là anh ấy nhờ người xử lý, tôi không có gì để tặng nên có mấy lần đưa táo sang nhà họ, táo do chính tay mẹ tôi trồng đấy. Mấy lần đó tôi mới gặp Hà… Tên là Hà Thư Ngọc à?"
Thẩm Hoan Hoan sửa lại: "Hà Sấu Ngọc, thanh bốn."
(*) Chu Hân Vân nhầm /shù/ (thanh bốn) trong /Hé Shù Yù/ thành /shū/ (thanh hai).
Chu Hân Vân "à à" mấy tiếng.
Triệu Sùng cau mày: "Sao Trương Thiêm lại giúp cô, lúc trước hai người quen nhau à?"
"Sao tôi quen anh ấy được?" Chu Hân Vân nhìn Triệu Sùng, thấy người này thật kì cục: "Trước khi sinh Trình Trình tôi đã thuê nhà ở đây rồi, quen người có năng lực và trình độ cao như vậy kiểu gì! Bốn tháng trước Trương Thiêm mới chuyển đến, nghe nói là vợ anh ấy bị bệnh, liên luỵ làm lụn bại cả gia đình!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!