Chương 38: (Vô Đề)

Anh biết mình đang bị Đồng Dã nhìn chằm chằm, nhưng cũng chỉ có thể quàng khăn vào rồi cầm điện thoại lên định rời đi.

"Anh không cần cả sách nữa à?"

Đồng Dã cầm sách lên, đột nhiên phát hiện ra bên trong kẹp một tờ giấy, hắn tiện tay lật ra xem.

Vinh Hạ Sinh xoay người lấy lại cuốn sách trên tay hắn.

Khi hai người bước ra ngoài, Đồng Dã chậm rãi đi theo sau Vinh Hạ Sinh, ánh cười trong đôi mắt vẫn chưa từng tắt.

Hắn đang rất vui.

Không chỉ là vì chuyện vừa rồi.

Hắn nhìn thấy tờ giấy kẹp trong cuốn sách kia, là câu nói của Sagan.

Là câu nói mà hắn đã từng nhắc đến với Vinh Hạ Sinh.

Cứ coi như không thể khẳng định đây có phải là trùng hợp hay không, nhưng trong lòng hắn, đây chính là một bí mật nhỏ ngọt ngào.

"Đồng Dã, làm gì đấy?"

Đột nhiên Tưởng Tức từ hướng khác tiến đến nghi hoặc nhìn hắn.

"Đuôi chó sắp vẫy lên đến chín tầng mây rồi."

Nghe thấy thanh âm của Tưởng Tức, Đồng Dã và Vinh Hạ Sinh cùng dừng lại quay đầu qua.

"Bọn tôi chuẩn bị về nhà." Đồng Dã đứng gần Vinh Hạ Sinh, khi ba người đứng cùng một chỗ thì hai người họ trông thân mật hơn hẳn.

Tưởng Tức nhìn đồng hồ. Về sớm vậy?

"Ừ, không có việc gì thì về chơi với mèo." Đồng Dã khoe khoang vẫy vẫy cái đuôi vô hình với Tưởng Tức.

"Ở đâu cũng chẳng thoái mái bằng về nhà."

Tưởng Tức ghét bỏ liếc mắt nhìn hắn.

Vốn hai tay của Vinh Hạ Sinh đang đút trong túi áo khoác, khi nhìn thấy Tưởng Tức anh bèn rút tay ra buông thõng hai bên như một đứa trẻ ngoan ngoãn, Đồng Dã không chú ý đến hành động của anh, nhưng Tưởng Tức nhìn thấy lại bị chọc cười.

"Cùng đi uống rượu đi."

Tưởng Tức nói.

"Dù sao cũng không có việc gì."

Dạo này Đồng Dã toàn bám theo Vinh Hạ Sinh cả ngày, mọi hoạt động tập thể hầu như đều không tham gia, trước kia thường hay đi chơi cùng Tưởng Tức mà giờ cũng chẳng thấy. Hắn gọi cuộc sống bây giờ là một cuộc sống khỏe mạnh dối dào năng lượng tích cực hướng về phía trước.

Hắn muốn đi, nhưng nghĩ đến Vinh Hạ Sinh thì lại bắt đầu do dự.

"Chú nhỏ, anh đi không?" Tưởng Tức biết việc này hỏi Đồng Dã cũng vô dụng, cho nên để cho Vinh Hạ Sinh quyết định.

"Ai cho ông gọi là chú nhỏ đấy?"

Đồng Dã dùng mũi chân đá Tưởng Tức.

"Bớt thấy sang bắt quàng làm họ đi."

Vinh Hạ Sinh cười cười kéo Đồng Dã một chút, nói với Tưởng Tức.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!