Chương 43: Ngoại truyện: Hợp thể hai hệ thống - Chế độ mới. (Hoàn toàn văn)

Một khoảng thời gian dài sau khi tiệc chúc mừng kết thúc, Giản Đăng và Hoắc Yến bận đến độ đầu bù tóc rối.

Vất vả lắm xong việc, Hoắc Yến Hành lại biết Giản Đăng muốn đi tìm Đào Khả.

Sao lại muốn đi? Hoắc Yến Hành nhớ đến giả thiết nào đó, anh trở nên cảnh giác:

"Chẳng lẽ em còn muốn đóng vai người thầm thích cậu ta?"

Anh nghĩ gì thế.

Giản Đăng ra hiệu cho anh thả lỏng:

"Là hệ thống bảo em đi xem cậu ta một chút."

"Bây giờ Trùng mẹ đã bị tiêu diệt, theo 'Nguyên tác' mà nói thì cũng đã đến kết cục rồi."

Trong lúc nói chuyện, Giản Đăng thành thạo vuốt v3 đầu sư tử ngồi xổm cạnh mình:

"Hệ thống muốn xem thử xem hạn chế Đào Khả tử vong thế giới sẽ khởi động lại có còn hay không."

Sau khi tiêu diệt Trùng mẹ, Giản Đăng đã kể hết mọi chuyện cho Hoắc Yến Hành nghe, kể cả chuyện cậu đến từ thế giới khác.

Hoắc Yến Hành đã có phỏng đoán từ lâu nghe xong thì tỏ vẻ bình thường, nhưng sau lưng lại âm thầm cử người tăng mức 'bảo vệ' Đào Khả thêm một cấp.

Đào Khả chết thì không sao, nhưng thế giới không thể khởi động lại được.

Ai mà biết thế giới khởi động lại rồi có còn có Giản Đăng hay không?

Nếu thật sự xảy ra chuyện này, Hoắc Yến Hành sẽ khởi động lại thế giới cho đến khi nó không khởi động lại được nữa, cho đến khi anh gặp lại Giản Đăng mới thôi.

Xử lý xong chuyện của Đào Khả, Hoắc Yến Hành tỉnh táo lại liên tục suy nghĩ, sau đó kể lại ký ức khởi động lại quá khứ cho Giản Đăng nghe.

Dù bây giờ có không nói, đến lúc đó khi tinh thần lực của hai người kết hợp, Giản Đăng cũng sẽ nhìn thấy 'quá khứ' của anh.

Lúc thẳng thắn Hoắc Yến Hành nhìn chằm chằm biểu cảm của Giản Đăng, quyết định sẽ nhốt cậu lại ở nơi không ai thấy nếu cậu có bất kỳ biểu hiện khác thường nào.

Ký ức của các thế giới trước ảnh hưởng đến Hoắc Yến Hành, nhưng chỉ cần có Giản Đăng ở đây, anh vẫn sẽ là thượng tướng Hoắc khiến kẻ địch sợ hãi mà người đời kính ngưỡng.

Giản Đăng không phát hiện ra suy nghĩ ấy của Hoắc Yến Hành, cậu còn đang thật lòng lo lắng cho anh:

"Có nhiều ký ức thế anh có mệt lắm không?"

"Đăng Đăng ôm anh một cái là khoẻ ngay thôi."

Hoắc Yến Hành tâm cơ không tha cho bất kỳ cơ nào có thể thân mật với cậu.

Giản Đăng bất đắc dĩ nhưng vẫn dang tay ôm anh.

Gần đây Hoắc Yến Hành rất hay như thế này, là biểu hiện của sự bất an ư? Hay là sự ỷ lại sau khi lính gác dẫn đường khơi thông tinh thần?

Bất kể thể nào, chỉ cần không phải là chuyện quá đáng như hôn liên tục mười mấy phút thì dù có là gì, Giản Đăng vẫn rất sẵn lòng làm theo lính gác nhà mình.

Hoắc Yến Hành khom người ôm Giản Đăng, tựa cằm l3n đỉnh đầu cậu, ôm cả người cậu vào lòng.

Hoắc Yến Hành cố ý rề rà một hồi mới cho Giản Đăng đi gặp Đào Khả.

Trong ngục giam, Đào Khả bị nhốt mấy tháng đã gầy như que củi, nào còn dáng vẻ của 'nhân vật chính'.

Từ sau khi Trùng mẹ bị tiêu diệt, hai mắt của Đào Khả trở nên đờ dẫn, cả ngày cứ ngơ ngác ngồi trên giường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!