Giản Đăng bị bắt phải nhận nụ hôn bất ngờ của Hoắc Yến Hành.
Nụ hôn này dữ dội mà cũng vội vàng, mang theo tuyệt vọng của được ăn cả ngã về không, rồi lại chứa cảm xúc kiềm nén.
Hai cảm xúc trái ngược được Giản Đăng phát hiện, cậu giơ tay ôm cổ Hoắc Yến Hành, chủ động đáp lại anh.
Bàn tay Hoắc Yến Hành siết chặt eo Giản Đăng, muốn hoàn toàn hòa cậu vào lòng mình.
Một lúc lâu sau, Giản Đăng thở hổn hển tách khỏi môi Hoắc Yến Hành, một sợi chỉ bạc giãn ra rồi đứt giữa môi hai người, tiếc là hai người đều không có tâm trí để ý đến sự sống ngắn ngủi của nó.
Sao em đến đây?
Rốt cuộc cũng bình tĩnh, tay Hoắc Yến Hành phủ lên sườn mặt Giản Đăng, ngón cài không ngừng vuốt v3 mặt cậu, anh tự trách: Đều là lỗi của anh.
Không thể bảo vệ dẫn đường của mình, là lính gác tắc trách.
Nghĩ đến đây, tinh thần lực vừa bình ổn của Hoắc Yến Hành lại bắt đầu dao động, anh cố gắng điều chỉnh hô hấp áp chế nó.
"Có phải anh quên là em là dẫn đường rồi không?"
Giản Đăng gọi nhóc hươu tuyết ra, nhét nhóc vào lòng Hoắc Yến Hành:
"Tinh thần thể của anh đâu?"
Hoắc Yến Hành im lặng ôm nhóc hươu tuyết không nói gì.
Giản Đăng bất đắc dĩ, vỗ cánh tay Hoắc Yến Hành bảo anh thả mình xuống.
Một lúc sau, Hoắc Yến Hành mới miễn cưỡng thả thả cậu xuống, nhân tiện im lặng ôm chặt nhóc hươu tuyết trong lòng.
U ~ Nhóc hươu tuyết ngẩng đầu li3m cằm Hoắc Yến Hành, rất chi là an phận.
Giản Đăng từ từ mở rộng phạm vi bao trùm tinh thần lực, rốt cuộc cũng cảm nhận được tinh thần thể của Hoắc Yến Hành cách đó không xa.
Sư tử Barbary to lớn từ nãy đến giờ vẫn luôn ẩn nấp trong bóng tối, nếu không phải Giản Đăng chủ động thả tinh thần lực ra tìm kiếm thì chỉ e sẽ mãi không phát hiện ra.
Xung quanh tối đen như mực, chỉ có nhóc hươu tuyết là tỏa ra ánh sáng trong suốt, cũng may không có chướng ngại vật, theo tinh thần lực dẫn dắt, Giản Đăng thuận lợi đi đến trước mặt sư tử Barbary.
Cậu ngồi xổm xuống, thuần thục giơ tay vuốt v3 sư tử, đồng thời thả một chút tinh thần lực ra an ủi nó.
Độ xứng đôi của cậu và Hoắc Yến Hành quá cao, nếu cậu và Hoắc Yến Hành trấn an tinh thần quá lâu sẽ dẫn đến sốt kết đôi.
Giản Đăng không muốn xảy ra sốt kết đôi ở cái nơi quỷ quái này đâu.
Nếu trấn an thông qua tinh thần thể thì sẽ tốt hơn nhiều, nghĩa là chủ nhân và tinh thần thể sẽ kết nối các giác quan với nhau, bây giờ Giản Đăng cứ cảm thấy Hoắc Yến Hành đang chạm vào lưng mình.
An ủi sư tử xong, Giản Đăng chịu đựng cảm giác truyền đến từ sống lưng, quay lại trước mặt Hoắc Yến Hành hỏi:
"Yến Hành, đây là đâu thế?"
"Không gian trong cơ thể Trùng mẹ."
Khi Hoắc Yến Hành nói chuyện, sư tử Barbary cũng đi theo chân Giản Đăng, cái đuôi của nó quấn lấy mắt cá chân cậu.
Nhắc tới Trùng mẹ, Giản Đăng nháy mắt nhớ đến cốt truyện trong nguyên tác, cậu trầm giọng:
"Có phải nếu em không tới, anh định đồng quy vu tận với Trùng mẹ không?"
......
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!