Nghĩ đến chuyện mình sắp làm, Giản Đăng thấy có hơi tội lỗi.
Ừm... Nếu chung cư sụp thật thì cậu sẽ bứt lông của Trùng tộc mua cho Hoắc Yến Hành một căn tốt hơn.
Giản Đăng kết nối quang não với hệ thống vũ khí, thiết lập thời gian bắn cho mỗi loại vũ khí xong thì ấn nút bắn của vũ khí đầu tiên.
Ống phóng hỏa tiễn chợt sáng lên ánh sáng lam, năng lượng cùng màu liên tục nén lại ở miệng súng, một phát bắn nát cửa rồi bắn về phía Bạch Lan Đức đứng bên ngoài.
Ánh sáng màu lam chói mắt bao trùm khắp hành lang, sau khi năng lượng pháo lắng xuống, Bạch Lan Đức không chút sứt mẻ xuất hiện trong tầm mắt Giản Đăng.
Giản Đăng không thấy ngạc nhiên chút nào, nhanh chóng tấn công lần hai lần ba.
"Đăng Đăng, tuy đòn tấn công của em cũng đáng yêu như em nhưng dùng nhiều quá anh sẽ khó chịu đấy."
Trước mắt Bạch Lan Đức xuất hiện lá chắn tinh thần cản hết lửa đạn lại:
"Nếu em muốn chơi thì anh miễn cưỡng chơi cùng em một lúc vậy."
"Bây giờ ngươi là nhị hoàng tử Bạch Lan Đức, hay là Trùng tộc?" Giản Đăng nghiêm túc hỏi, không bị lời nói của Bạch Lan Đức làm lay chuyển.
"Đăng Đăng hi vọng anh là ai?"
Bạch Lan Đức hỏi lại.
Giản Đăng không trả lời câu hỏi của hắn, bắt đầu âm thầm tính toán thông tin vừa rồi. Không chỉ xuất hiện tinh thần thể mà tinh thần lực cũng trở nên mạnh hơn.
Dù thế, loại ký sinh trùng này nhất định rất ít, thậm chí có khả năng phải trả cái giá rất lớn.
Có lẽ người trong hoàng cung vẫn còn cứu được.
Có nổ không nhỉ? Giản Đăng suy tư, vũ khí dùng để tiêu hao tinh thần lực của Bạch Lan Đức, nhìn dáng vẻ thong dong của hắn, Giản Đăng phủ định điểm này.
Vũ khí vẫn tấn công liên tục, Giản Đăng hét lên giữa tiếng đùng đùng:
"Bobbie, chính là lúc này."
U ~ Nhóc hươu tuyết giơ chân trước lên, sừng hươu trong suốt nhanh chóng lóe sáng, một luồng tinh thần lấy nhóc làm trung tâm tràn ra.
Đứng mũi chịu sào chính là Bạch Lan Đức dùng chắn tinh thần như chắn bảo vệ.
Lá chắn bắt đầu gợn sóng, tiếp đó pháo năng lượng b ắn ra lập tức bắn trúng người Bạch Lan Đức.
Rắn Mamba đen dài ba mét kêu Xì xì, bắt đầu mờ đi bắt tộc độ sét đánh.
"Đăng Đăng thế này không phải bé ngoan đâu."
Bạch Lan Đức quần áo rách nát thu lại nụ cười:
"Bé con không ngoan, thì phải dạy dỗ."
Vừa dứt lời, rắn Mamba đen lao về phía Giản Đăng bằng tốc độ mắt thường khó thấy.
Nhóc hươu tuyết thấy thế thì tiến lên trước một bước, lần nữa tấn công như vừa rồi.
Rắn Mamba đen liên tục lắc lư, một lúc sau mới khôi phục rồi tiếp tục tấn công.
Nhưng nhóc hươu tuyết không cho nó cơ hội nghỉ ngơi, nhân lúc nó không di chuyển đã giơ chân đá nó.
Bạch Lan Đức bị tấn công tinh thần kêu lên, trong mắt xuất hiện chút hoảng hốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!