Chương 36: Công bố thân phận dẫn đường.

Trong lúc hai người lẳng lặng ôm nhau, căn cứ lâm thời vang lên tiếng cảnh báo.

Có Trùng tộc xâm nhập!

Đáy mắt Hoắc Yến Hành xẹt qua tia lạnh lẽo:

"Anh ra ngoài xem thử."

Giản Đăng khẽ gật đầu, cậu tự giác ngồi xuống ghế phụ và thắt dây an toàn, cậu nhấn mở màn hình, có thể nhìn thấy trên không trung nơi dừng chân liên tục xuất hiện các lỗ đen sâu hoắm đang nhả Trùng tộc ra ngoài.

Giản Đăng thấy thế thì căng thẳng, xem ra lại thêm một hồi ác chiến nữa.

Cửa khoang điều khiển lần nữa mở ra, Hoắc Yến Hành từ ngoài nhảy vào, thấy dáng vẻ của Giản Đăng anh cũng không bảo cậu đi chỗ khác.

"Không thoải mái thì bảo anh."

Trong ngoài tinh cầu đều có Trùng tộc, dù có đi đâu cũng không an toàn, anh nắm chặt cần điều khiển, trở nên nghiêm túc.

Dạ.

Giản Đăng nghe vậy thì cũng có hơi căng thẳng, cậu không ngờ chuyện mình từng tưởng tượng lại thành sự thật, vậy mà thật sự có thể ngồi trong khoang điều khiển xem Hoắc Yến Hành chiến đấu với Trùng tộc.

Nhưng cơ giáp cấp S không dễ ngồi như vậy, mười phút đầu cả người Giản Đăng choáng váng như ngồi tàu lượn siêu tốc, khó khăn lắm mới thích nghi được, vừa ngẩng đầu lên thì nghênh đón đầu của một con Trùng tộc bay đến.

Giản Đăng: !

Khi trong hình thức chiến đấu, bên trong cơ giáp sẽ đồng bộ với tình hình bên ngoài trên màn hình thực tế ảo, khiến người ta có cảm giác bản thân đang một mình chiến đấu trực diện với Trùng tộc, Giản Đăng nghe nói có rất nhiều lính gác mới lên chiến trường đều không quen, hóa ra là thế này.

Đầu của con Trùng tộc to lớn xấu xí bị một kiếm chém đứt, kiếm ánh sáng trong tay Hình Thiên liên tục phát ra tiếng vù vù của vận chuyển năng lượng, đưa trạng thái của nó lên đến cực hạn.

Dần dà Giản Đăng không còn sợ những Trùng tộc đó nữa, cậu bắt đầu nhìn sang Hoắc Yến Hành.

Ngón tay cậu khẽ giật, có hơi lỗi thời nhưng mà cậu muốn ghi lại cảnh tượng này quá đi.

Người đàn ông tập trung điều khiển cơ giáp, sườn mặt là nét lạnh nhạt mà Giản Đăng ít khi thấy được, đường nét khuôn mặt sắc bén cho người khác cảm giác tàn nhẫn, có lẽ không có ai muốn trêu chọc Hoắc Yến Hành trong trạng thái này.

Bệ điều khiển sáng lên tia sáng vàng biểu thị kết nối tinh thần lực thành công, Giản Đăng nhận ra Hoắc Yến Hành không làm lãng phí một chút tinh thần lực nào, ngược lại còn rất thành thạo.

Cơ giáp cấp S vẫn chưa đủ với Hoắc Yến Hành, đầu Giản Đăng nảy ra suy nghĩ này, anh cần cơ giáp cấp bậc cao hơn.

Nhưng cơ giáp có cấp bậc cao nhất đế quốc hiện giờ là cấp S, cao hơn thì hiện chưa ai có thể làm được.

Vậy bản thân cậu có khả năng làm được không?

Tim Giản Đăng đập thình thịch, ý nghĩ thiết kế riêng cho Hoắc Yến Hành một cơ giáp thuộc về anh chưa bao giờ mãnh liệt đến thế.

Cảm hứng của Giản Đăng tăng vọt, cậu lật lại bản thiết kế cơ giáp tốt nghiệp ban đầu và mở quang não ra, nhanh chóng ghi lại cảm hứng lần này, sau đó tiện tay lén chụp Hoắc Yến Hành một bức.

Thế là khi Hoắc Yến Hành vừa đánh chết một Trùng tộc, anh vội dành ra chút thời gian quan sát Giản Đăng thì phát hiện cậu hai mắt tỏa sáng đang ghi gì đó lên quang não, trông cậu hưng phấn một cách lạ thường.

Hoắc Yến Hành: ?

Thấy trạng thái của Giản Đăng rất tốt, thậm chí còn vượt cả mong đợi của mình, Hoắc Yến Hành cũng thở phào.

Anh còn lo thể chất của Giản Đăng sẽ không chịu nổi vận động kịch liệt của cơ giáp cấp S, xem ra đã xem thường cậu rồi.

Sau khi chắc chắn Giản Đăng không có vấn đề gì, Hoắc Yến Hành tập trung vào vấn đề chính, không xem xem cậu đang ghi chép gì trên quang não, trái lại còn tăng lượng tinh thần lực phát ra.

Các binh sĩ khác trên chiến trường thấy ban đầu Hoắc Yến Hành còn nghiêm chỉnh chém giết Trùng tộc sau đó đột nhiên tăng tốc, dần dần lấy lại phong cách ngày xưa, động tác càng thêm trôi chảy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!