Chương 31: Ly tán.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiểu đội tám người do Giản Đăng và Hoắc Yến Hành dẫn đầu lần lượt ra khỏi chiến hạm, sau khi xác nhận toàn bộ thành viên đã ra ngoài, khoang cửa của phi hạm loại nhỏ từ từ đóng lại, tiếng vù vù khẽ vang lên, phi hạm tự động bước vào trạng thái tàng hình.

Giản Đăng nhìn xung quanh, lọt vào tầm mắt cậu là một vùng hoang vắng, mặt đất và bầu trời đều một màu đen u ám khiến mọi người vô cớ cảm thấy áp lực.

Đây từng là tinh cầu bị Trùng tộc đánh chiếm, Giản đăng nhìn đất đai lồi lõm gồ ghề dưới chân, rốt cuộc cũng hiểu chính xác cảnh tượng mà sách giáo khoa miêu tả.

Tinh cầu không có ánh sáng và gió, yên tĩnh lạ thường khiến người ta nhận thức được rằng nó đang dần chết đi.

Tinh cầu từng bị Trùng tộc đánh phá ít nhất cũng cần trăm năm để tự chữa trị, nếu nội hạch của tinh cầu bị tấn công thì nó hoàn toàn không thể tự chữa trị mà chỉ có thể từ bỏ.

"Rà quét địa hình xung quanh, tìm cửa vào hang động dưới lòng đất."

Nhận được mệnh lệnh, sáu thành viên khác của tiểu đội nhanh chóng tản ra, lấy dụng cụ tìm kiếm từ nút không gian ra.

Tín hiệu trên tinh cầu Mộc Pháp không được tốt, cứ chập chờn liên tục, Giản Đăng mở quang não lên, bên trên ghi là đang kết nối, quang não mà cậu mang theo là đồ quân dụng mà lần trước Hoắc Yến Hành cho cậu, vậy mà cũng không dùng được.

Giống như quang não, hầu hết các dụng cụ cũng không thể phát huy hết công dụng, nên tiến độ tìm kiếm không được nhanh.

Giản Đăng điều chỉnh tai nghe liên lạc bên trái, nếu thành viên của tiểu đội thất lạc thì có thể dựa vào nó để liên lạc với nhau.

Lúc này Giản Đăng cảm nhận được một luồng tinh thần lực nhấp nhô tràn đến, là Miêu Ô bắt đầu dùng tinh thần lực tìm kiếm xem xung quanh có điểm sáng tinh thần lực của lính gác không.

Cách sử dụng tinh thần lực của lính gác dẫn đường rất khác nhau, tinh thần lực của lính gác có tính công kích, dễ mất kiểm soát, phần lớn thời gian sẽ dùng làm vũ khí, không thể che giấu dao động của tinh thần lực.

Mà tinh thần lực của dẫn đường lại ôn hòa và ổn định hơn, dựng chắn tinh thần là có thể cản được sự thăm dò của người khác, thậm chí còn có thể phân biệt được lính gác trong đám đông.

Giản Đăng xuyên vào đây lâu như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên cậu nhìn thấy có dẫn đường sử dụng năng lực trước mặt cậu, cậu không khỏi nhìn thêm một chút, sau đó nhìn thấy tinh thần thể của Miêu Ô.

Là một con vịt gọi [1] đã trưởng thành.

[1] (Call duck): Vịt gọi, vịt mồi hay vịt nhử là một giống vịt cỡ nhỏ của vịt nhà được nuôi làm thú cưng. Ngày xưa vịt gọi thường được dùng làm mồi nhử, tiếng kêu của nó sẽ thu hút các con thú hoang vào trong tầm ngắm của thợ săn nên nó mới có tên như vậy.

Vịt gọi đứng cạnh Miêu Ô, thỉnh thoảng nó sẽ lắc lắc cánh rồi lúc lắc bước về trước hai bước, Giản Đăng nhìn thấy sự nghiêm túc trong đôi mắt bé như hạt đậu đen của nó.

Vịt ta cố gắng hòa nhập vào môi trường xung quanh bằng khí chất của mình, tiếc là ngoại hình của nó quá đáng yêu nên trông nó càng dễ thương hơn.

Đẹp lắm à?

Giọng nói trầm trầm từ tính gần như vang lên sát tai cậu, Giản Đăng chớp chớp mắt: Cũng được ạ.

Ít nhất là khiến tâm trạng của người ta vui lên, nhất là ở nơi chẳng có cọng cỏ nào.

Nghe được câu trả lời, Hoắc Yến Hành đứng thẳng lưng không nói gì thêm, Giản Đăng tưởng anh nhất thời hứng thú hỏi nên quay đầu xem tiến triển của mọi người thế nào.

"Báo cáo thượng tướng, không phát hiện cửa hang động ngầm quanh đây."

"Thượng tướng, nơi này trừ chúng ta ra thì không dấu hiệu của sự sống khác." Miêu Ô dừng cảm ứng tinh thần, vẻ mặt nghiêm trọng báo cáo.

Tọa độ cuối cùng mà Hồ Dương gửi ở ngay đây, không thể nào không để lại chút dấu vết nào được.

Trong video thật sự có hang động ngầm, nhưng sao họ đến đây lại chẳng nhìn thấy gì?

"Thượng tướng, phi hạm mất điểu khiển, không thể kết nối." Đội viên phụ trách điều khiển phi hạm từ xa kêu lên

Sắc mặt của mọi người trở nên nghiêm trọng, không ngờ chỉ mới đến tinh cầu này chưa được nửa tiếng mà đã có chuyện xảy ra.

Cũng may thành viên trong tiểu đội của Hoắc Yến Hành đều trang bị cơ giáp, nếu có gì thì có thể rời đi bằng cơ giáp, mọi người không cần phải quá lo lắng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!