*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hoắc Yến Hành liếc nhìn Giản Đăng thật sâu, thấy cậu không giống như đang nói đùa, nghĩ vậy thì anh càng thêm im lặng.
Hoắc Yến Hành im lặng ngồi xuống trước bàn làm việc, anh quyết định dùng công việc chữa lành cho trái tim đau đến chết lặng của mình.
Giản Đăng không nhận ra gì vẫn còn đang thương nhớ khoảng cách một mét, cậu theo anh nằm xuống ghế lười bên cạnh.
Điều chỉnh tư thế thoải mái xong, Giản Đăng tiếp tục mở quang não xem drama trên mạng vũ trụ.
Chuyện mẹ Đào nhận thân đã lan truyền khắp mạng vũ trụ, có phóng viên chụp được cả quá trình, bao gồm cả dáng vẻ kỳ dị tiếp đó của mẹ Đào.
Cư dân mạng vô cùng phẫn nộ, thậm chí có người nóng tính còn đến đập phá cửa tiệm trên danh nghĩa của nhà họ Đào, kết quả bị cảnh sát tuần tra bắt đi cải tạo.
Hành vi này là không nên, nhưng có đôi khi mọi người quá tức giận, bị k1ch thích đến mất lý trí, các cửa hiệu liên quan đến nhà họ Đào cũng lần lượt ngừng kinh doanh làm tinh cầu Alpha vô cùng hỗn loạn.
Còn có người ở gần nhà họ Đào phốt nhà họ Đào trống không, cha Đào mất tích, trông thì hình như ông ta đã trốn rồi.
Khi người của Quân bộ đến nơi, hiện trường rất lộn xộn, cũng may nhà họ Không sẵn lòng phối hợp điều tra ra tay giúp đỡ nên bớt đi được một ít việc.
Giản Đăng đọc tin tức thật thật giả giả trên mạng vũ trụ, cậu như chợt nhớ ra gì đó:
"Đêm yến hội là ai mang thuốc Dẫn Dụ vào hoàng cung vậy?"
"Có người mua chuộc người phục vụ, khi quân đoàn Huyền Xà tìm được người phục vụ thì hắn ta đã chết rồi, sau đó điều tra phát hiện ra trong người của hắn ta có những dấu vết như trên thi thể của mấy tên côn đồ."
Nói đến đây, mắt Hoắc Yến Hành hiện lên vẻ chán ghét, người phục vụ cũng bị ký sinh, tinh cầu thủ đô bị Trùng tộc thâm nhập sâu hơn anh tưởng, nhưng vẫn không ai biết rốt cuộc những người bị ký sinh duy trì lý trí như thế nào.
Nếu có một loài Trùng tộc mới xuất hiện thì nghĩa là giữa họ và Trùng tộc sẽ lại thêm một trận chiến ác liệt nữa.
Đế quốc Úy Lam và Trùng tộc đã tranh đấu không ngừng mấy trăm năm, trong đó có thua có thắng nhưng không có điểm dừng.
Hiện giờ Trùng tộc đột nhiên xuất hiện một loại sinh vật mới, cơ thể của nó có thể trực tiếp đi lại trong vũ trụ, những nơi nó đi qua không còn một ngọn cỏ, tất cả đều bị nó cướp đi, không để lại chút sự sống nào cho tinh cầu kia.
Nếu cứ tiếp tục mặc kệ Trùng tộc thì sớm muộn gì các vì sao cũng sẽ tiêu vong, vậy nên người của đế quốc mới hận Trùng tộc như vậy, nếu như có người hợp tác với Trùng tộc thì chắc chắc người đó sẽ bị khinh thường.
"Đàn anh, anh cảm thấy trong cơ thể của mẹ Đào có Trùng tộc ký sinh không?" Giản Đăng nghĩ đến cảm giác mà mấy tên côn đồ kia mang lại, hệt như người bình thường nhưng họ lại bị Trùng tộc ký sinh.
Nhưng ngay từ đầu mẹ Đào đã cho cậu cảm giác kỳ lạ nhưng đến cuối cùng chẳng có Trùng tộc nào thoát ra khỏi cơ thể bà ta, có gì khác nhau?
"Hình như em chưa từng thấy tinh thần thể của mẹ Đào." Giản Đăng như suy tư gì đó, mẹ Đào muốn tự bạo mà còn có thể phân tinh thần lực để áp chế tinh thần thể ư?
Trùng tộc cũng có tinh thần lực nhưng chúng nó không có tinh thần thể, tinh thần lực của Trùng tộc rất đặc biệt, tất cả trùng tạo thành một tấm lưới tinh thần, bọn nó từ trên xuống dưới sẽ chấp hành mệnh lệnh của Trùng mẹ, dù có chết cũng sẽ tuân theo.
Giản Đăng đã nghe thấy câu nói kia của mẹ Đào, trừ Trùng tộc ra thì cậu không thể nghĩ ra ai có thể hận Hoắc Yến Hành như vậy.
"Có thể là điều khiển tinh thần."
Trong lòng Hoắc Yến Hành cũng có suy đoán về việc này, nhưng Trùng tộc không thể tiến hành cưỡng chế loài người nên trong đó có rất nhiều điểm cấp bách, trước mắt vẫn là tìm cách nhận diện có bao nhiêu người ở đế quốc bị ký sinh thì tốt hơn.
Vì thế gần đây Quân bộ đã tiến hành kiểm tra kỹ lượng tất cả các sĩ quan đóng quân tại tinh cầuthủ đô, kết quả là chẳng phát hiện được gì.
Không có mẫu, họ không thể biết liệu thiết bị quét có phát hiện ra Trùng tộc ký sinh hay không, hay thật sự không có ai bị ký sinh.
Vì chuyện này mà gần đây Quân bộ và viện nghiên cứu rất bận, nhất là Hoắc Yến Hành, anh là thượng tướng nên lúc nào cũng có người tìm, Giản Đăng dính líu cũng cùng tham gia rất nhiều hội nghị.
Vì để tiết kiệm thời gian mà hai người đã sửa thời gian thân mật từ ban ngày thành buổi tối, tay nắm tay và ngủ cùng, sau buổi tối thì đảm bảo vượt qua ba mươi phút.
Do thế mà Hoắc Yến Hành thở phào nhẹ nhõm, mỗi lần nắm tay Giản Đăng anh đều có đủ kiểu suy nghĩ táo bạo khiến anh không thể thản nhiên đối mặt với cậu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!