Có điều Hoắc Yến Hành không nói câu ấy ra, nhưng không biết sao Giản Đăng lại hiểu, cậu bật cười: "Mấy bản thiết kế em vẽ thầy còn chê xấu đó."
"Là cậu không có thẩm mỹ."
Giọng của Hoắc Yến Hành vô cùng nghiêm túc, không có chút ý đùa giỡn nào, như thể bản thiết kế mà Giản Đăng tiện tay vẽ ra khi mới học bị người khác chê thì chắc chắn đối phương là người sai.
"... Chờ khi ghép xong, đàn anh không được ghét nó đâu đấy." Thấy dáng vẻ này của Hoắc Yến Hành, Giản Đăng thoáng ngây người, cậu theo bản năng dời tầm mắt đi chỗ khác.
Lạ quá, sao tự dưng mình không dám nhìn anh ấy thế nhỉ?
"Ừ."
Hoắc Yến Hành đáp xong rồi không nói thêm gì nữa, huyền quan trở nên yên tĩnh, dâng lên bầu không khí khó hiểu.
"Thời gian không còn sớm nữa, em đi nghỉ ngơi trước đi." Hoắc Yến Hành bảo, anh lấy tử tủ giày ra một đôi dép lê: "Dép dự phòng, đã giặt rồi, em cứ mang trước đi."
"Dạ." Giản Đăng để ý ngoài đôi dép dưới chân ra thì trong tủ toàn là dép cùng kiểu chưa khui, vừa nhìn đã biết là tiện tay mua sỉ.
Có thể thấy trong nhà trừ thượng tướng Hoắc ra cũng không có ai, ngày thường cũng không đón khách.
Khi cậu bước vào phòng khách này thì suy nghĩ ấy càng thêm mãnh liệt, là căn nhà trệt rộng chiếm cả tầng, phòng khách vậy mà chỉ có những vật dụng cơ bản, trống đến mức có thể chơi bóng ngay ở đây.
"Những năm nay anh không ở đây nhiều." Hiển nhiên Hoắc Yến Hành cũng cảm thấy không ổn, anh hiếm khi giải thích một câu.
Nghĩ đến việc hàng năm đối phương ở bên ngoài chiến đấu với trùng tộc, Giản Đăng hiểu ngay.
Cũng giống cậu, đời trước cậu gần như coi phòng thí nghiệm là nhà, căn nhà thật sự hoàn toàn bám bụi, căn bản không có ý nghĩ nghiêm túc trang hoàng nhà cửa.
Giản Đăng gật đầu, có vẻ từ góc độ nào đó mà nói thì cậu và Hoắc Yến Hành là cùng một kiểu người.
Thế thì có lẽ cậu có thể dùng tuyến sự nghiệp của bản thân cứu bộ não cuồng yêu của đối phương.
Theo đuổi người ta thì được, ít nhất đừng chiếm đoạt thụ chính khiến ba anh công kia đều liên thủ đối phó anh.
"Em đi tắm trước đi, anh dọn dẹp phòng cho." Không biết Hoắc Yến Hành lấy từ đâu ra một bộ đồ ngủ đưa cho Giản Đăng, dường như sợ cậu từ chối mà nói thêm: "Anh chưa mặc bộ này bao giờ."
Ban đầu Giản Đăng không nghĩ nhiều, mãi đến khi tắm xong rồi mặc đồ cậu mới thấy kích cỡ của qu@n lót sai sai.
Qu@n lót trên tay cậu rõ ràng là của Hoắc Yến Hành, Giản Đăng nhìn cái qu@n lót rộng thùng thình muốn rơi xuống trên eo mình, lặng thinh.
Dựa vào cái nhìn của khoa học, Giản Đăng so sánh một chút rồi cuối cùng đưa ra kết luận, dù cậu bắt đầu điên cuồng tập luyện từ hôm này thì cũng không thể đuổi kịp Hoắc Yến Hành.
Thấy vậy Giản Đăng mau chóng bình tĩnh lại, giữa người với người có chênh lệch, cậu cũng đâu phải bạn đời tương lai của Hoắc Yến Hành, đâu cần phải lăn tăn vấn đề kích cỡ làm gì.
Nhớ đến cơ thể yếu đuối lại lùn hơn mình một chút của Đào Khả, Giản Đăng vô cùng hoài nghi sở dĩ Hoắc Yến Hành trở thành vai ác là do kích cỡ chênh lệch quá lớn dẫn đến không xứng đôi.
Sau khi ra khỏi cửa phòng tắm thì cậu vứt hết mấy suy nghĩ lung tung vớ vẩn đó đi, Hoắc Yến Hành đứng đợi ở cửa cũng đã tắm xong, anh không còn mặc quân trang lạnh lùng nữa mà mặc đồ ngủ cùng kiểu với Giản Đăng.
"Sấy tóc." Hoắc Yến Hanh nhìn nhanh Giản Đăng một cái rồi rủ mắt nhìn sàn nhà, trong tay đang cầm máy sấy.
Giản Đăng tóc còn đang nhỏ nước tự nhiên ngồi xuống trước mặt anh, chờ anh sấy tóc cho mình.
Ở ký túc xá, Bé Ngốc phụ trách mảng này, trước khi có Bé Ngốc, Giản Đăng để tóc khô tự nhiên, dù sao cậu cũng không ngủ sớm đến thế.
Làm bạn cùng phòng mấy tháng, có lần Hoắc Yến Hành thật sự nhìn không nổi nữa mới giúp Giản Đăng sấy tóc, sau đó không hiểu sao việc sấy tóc lại được chuyển vào tay Hoắc Yến Hành.
Ban đầu Giản Đăng cũng rất mất tự nhiên, sau đó cậu chậm rãi tiếp nhận, trong lúc ngây người cũng không cảm thấy có gì sai.
Hơi nóng của máy sấy tóc từng hồi thổi lên mái tóc nhưng lại không phát ra chút tạp âm nào, phối hợp với bầu không khí yên tĩnh xung quanh khiến Giản Đăng mơ màng sắp ngủ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!