Thời gian thấm thoát trôi qua, hè cũng đã chuyển thu.
Khi mọi người trong vòng tròn hào môn nghe được tin tức về Văn Kỳ Sâm lần nữa, tất cả đều vô cùng kinh ngạc, ai cũng không thể ngờ được một người như Văn Kỳ Sâm lại bị bắt vào cục cảnh sát.
"Trời ạ, tội trạng của Văn Kỳ Sâm nhiều đến mức hai bàn tay cũng đếm không xuể." Hà Lam vừa cầm điện thoại vừa chậc lưỡi hai tiếng, quay đầu nhìn Khúc Thanh Trú đang ra ngoài chơi cùng mình:
"Tiểu Khúc, cậu nói xem, anh ta bị xử mấy chục năm liệu còn có cơ hội ra tù rồi làm lại từ đầu không?"
Dù trong giới có lời đồn rằng chứng cứ buộc tội Văn Kỳ Sâm đều do Văn Tê Hạc cung cấp, mục đích có thể là nhằm vào Tập đoàn Bách Đốn, nhưng cuối cùng thì đó cũng chỉ là tin đồn vô căn cứ, không ai có bằng chứng rõ ràng.
Tất nhiên, không thể phủ nhận rằng, dù là những người trẻ hay các bậc trưởng bối thế hệ trước, đều dè chừng Văn Tê Hạc thêm vài phần so với lúc trước.
Nếu phải nói thật lòng, Hà Lam có linh cảm rằng vụ này chắc chắn có dấu tay của Văn Tê Hạc, lúc trước khi Từ Băng cầm dao xông vào, không chỉ nhà họ Từ mà cả Thẩm Trạch có liên quan cũng gặp rắc rối, từng người một không ai dám đến trước mặt Thời Huỳnh khóc than xin xỏ.
Khúc Thanh Trú đang xem thông tin về buổi hòa nhạc mà Giang Túy gửi tới, nghe thấy câu hỏi của Hà Lam thì suy nghĩ một lúc, nửa đoán nửa hy vọng đáp:
"Có lẽ không còn cơ hội sống sót để mà ra ngoài đâu."
Dù có ra ngoài đi chăng nữa cũng sẽ chẳng sống tốt nổi.
Không nói đến Văn Tê Hạc, chỉ riêng nhóm bạn của họ và ông cụ Tần thôi cũng sẽ không để một quả bom nguy hiểm xuất hiện trước mặt Thời Huỳnh thêm một lần nào nữa.
"À đúng rồi, cậu kéo mình ra đây làm gì? Nếu xem phim thì phải để Tần Vân Thăng đi cùng mới đúng chứ, hai người cãi nhau à?" Khúc Thanh Trú nói xong, tò mò nhìn Hà Lam với vẻ mặt hóng chuyện:
"Kể nghe xem nào, lần này cậu có nghiêm túc không đấy? Thời gian kéo dài cũng kha khá rồi đó."
"Hầy, nghiêm túc với không nghiêm túc cái gì chứ, thấy thuận mắt, với cả hợp nhau trên giường thì cứ chơi đùa trước đã."
Hà Lam mở lịch trên điện thoại:
"Cậu ngốc thật đấy à? Một tuần nữa là đến sinh nhật của anh Thời rồi, chúng ta chẳng phải nên chuẩn bị một bất ngờ sao? Sinh nhật đầu tiên sau khi thoát kiếp độc thân, nhất định phải hoành tráng!"
Tuy nhiên Khúc Thanh Trú không mấy mặn mà tham gia bàn luận, ánh mắt tỏ vẻ chán chường khó nói thành lời:
"Cậu vừa nói đến mấy chữ thoát kiếp độc thân, thế cậu lấy đâu ra sự tự tin nghĩ rằng Huỳnh Huỳnh sẽ đón sinh nhật cùng chúng ta?"
Hà Lam: …
---
Cơn mưa thu rả rích không ngừng, Văn Tê Hạc vừa đi công tác về cau mày bước vào thang máy, nghĩ đến trời bên ngoài đang mưa, anh lại cảm thấy bực bội, ngày mưa, Thời Huỳnh chỉ ở nhà một mình, anh không yên tâm.
Hơn nữa vừa rồi trong lúc gọi điện, giọng Thời Huỳnh nghe có vẻ không ổn.
Meo~ Sandwich đang chơi bóng trong phòng khách, ngước mắt nhìn thấy người bố thứ hai đã mấy ngày không gặp, đôi mắt xanh biếc bỗng trợn tròn, bỏ quả bóng lại, nhanh nhẹn nhảy đến trước cửa phòng ngủ:
Meo meo~ Mèo làm vệ sĩ đây!
Văn Tê Hạc cúi đầu đánh giá cục bông trắng vẫn luôn cảnh giác với mình sau mấy tháng quen biết, môi mỏng khẽ mím lại, ánh mắt âm trầm, đứa nhóc này không phải sẽ một đi không trở lại trên con đường làm bóng đèn đấy chứ?
Tuần trước, khi Văn Tê Hạc và Thời Huỳnh đang mặn nồng trên giường trong phòng ngủ, bỗng nghe thấy tiếng kêu vô cùng thảm thiết của Sandwich, khiến Thời Huỳnh sợ hãi một cước đá văng Văn Tê Hạc, vội khoác áo sơ mi rồi lao ra cửa.
Sau đó, cả hai cùng nhìn thấy Sandwich hoàn hảo chẳng mất một cọng lông nào đang ngồi xổm trước cửa phòng ngủ, ngoan ngoãn li3m móng vuốt.
Kỹ thuật diễn này đúng là đáng được nể phục.
May mà với kích cỡ của Sandwich, nhóc này lại còn được cộng thêm cái thói hay bắt nạt kẻ yếu và tham ăn. Văn Tê Hạc vừa lấy hộp thức ăn cho mèo ra, Sandwich vừa mới lập lời thề vệ sĩ ngay giây trước lập tức nhảy chồm đến ăn đồ hộp, quên luôn cả nhiệm vụ của một người vệ sĩ.
Ánh sáng trong phòng ngủ hơi lờ mờ, rèm cửa chỉ kéo một nửa, Thời Huỳnh mặc váy ngủ, mái tóc xõa tung, ôm gối ngồi trên bệ cửa sổ, nghiêng đầu nhìn ánh đèn neon ngoài phố hoà cùng những hạt mưa to đập vào kính.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!