Chương 23: (Vô Đề)

Vương Úc Sâm không hẳn là đỉnh lưu trong giới, nhưng cũng có danh xưng thuộc dạng nam thần đang nổi tiếng, có hơn 10 triệu người theo dõi trên Weibo, khi hot search vừa được tung ra, cư dân mạng đã xúm lại chờ đợi xem sẽ có xoay chuyển tình thế nào không, ai mà ngờ đến Thời Huỳnh lại lên tiếng phủ nhận.

Các fan tự cảm thấy anh trai mình bị khinh thường, những fan lý trí thì đứng ra giải thích giúp Vương Úc Sâm, chứng minh rằng mối quan hệ giữa Vương Úc Sâm và Nhạc Tố Tố chỉ là hợp tác đơn thuần, còn những fan thiếu lý trí thì đã tràn vào Weibo của Thời Huỳnh tấn công.

Nhưng chưa kịp để các fan mắng Thời Huỳnh xong thì đêm hôm đó, anh trai của họ đã xảy ra chuyện lần nữa.

"Ôi đệch, anh Thời, mau nói xem là người bạn nào đã giúp cậu vậy, thủ đoạn cũng thật là cao tay, nhìn cái tốc độ đứng ra bảo kê cậu đi." Hà Lam giơ điện thoại đọc một loạt hot search.

Hồi còn học trung học, Vương Úc Sâm dựa vào gia thế để bắt nạt bạn học, khiến người bị bắt nạt phải nghỉ học, sau khi làm diễn viên, những cảnh hành động mà fan khen ngợi là chuyên nghiệp, cắt ghép các cảnh đó thành những video để tung hô, thực chất thì tám trên mười cảnh bị bóc ra đều là do diễn viên đóng thế thực hiện.

Sau khi đào sâu thêm, thời đại học, Vương Úc Sâm suốt ngày ở lì trong đoàn phim, nào là trốn học rồi thi lại, mặc dù không đủ tín chỉ các học phần nhưng vẫn tốt nghiệp bình thường, tấm bằng tốt nghiệp của anh ta rất có vấn đề.

Vương Úc Sâm thuộc kiểu ngôi sao lưu lượng, năm ngoái tham gia một bộ phim chiếu mạng nổi đình đám, nhờ vào ngoại hình và sự hậu thuẫn của tư bản mà nổi lên như cồn trên các nền tảng mạng xã hội, thu về lượng fan đông đảo.

Vì nguyên nhân từ gia thế, nên tính tình anh ta vốn đã không tốt, bình thường trong giới giải trí đều dựa vào người quản lý lo toan hoà giải, loạt hot search đột ngột xuất hiện khiến công ty quản lý không kịp trở tay, trong phút chốc, Vương Úc Sâm rơi vào cảnh tứ phía đều toàn là chỉ trích.

Các fan càng bảo vệ kịch liệt, người qua đường càng thấy phản cảm với cái tên Vương Úc Sâm, dù là bạo lực học đường hay làm giả bằng cấp, chỉ cần lôi một trong hai ra cũng đủ để khiến anh ta bị tẩy chay lên án.

"Chắc là do đối thủ của Vương Úc Sâm làm thôi." Thời Huỳnh liếc nhìn phần bình luận dưới bài đăng của vài tài khoản có tích V, chẳng thấy có chút thương cảm nào dành cho Vương Úc Sâm.

Hà Lam lại không tin:

"Thôi đi, đối thủ nếu muốn gây chuyện thì đã ra tay sớm rồi, chứ không đợi đến sau khi cậu đăng Weibo mới tung hot search đâu? Cứ như đợi cậu phủi sạch mọi chuyện xong thì mới ra tay ấy."

"Lam Lam, trí tưởng tượng này của cậu, không đi viết tiểu thuyết thì thật là đáng tiếc." Thời Huỳnh lười biếng đáp lại một câu, đưa tay vuốt v e bộ lông mềm mại của Sandwich, cảm giác như được chữa lành, đem theo con trai đi chơi cùng quả là sáng suốt.

Ngày hôm sau, sự tình lên men rồi lan rộng đến mức không tưởng, ỷ vào việc người chống lưng lo dọn rác phía sau cho mình, Vương Úc Sâm trước giờ luôn đáp lại cư dân mạng trên Weibo không chút e dè, lần đầu cảm nhận được sự ấm ức khó chịu khi bị tư bản chèn ép, quyết định im lặng, đợi phòng làm việc xử lý truyền thông.

Nhưng ai cũng đều hiểu rằng, dù có xử lý truyền thông thế nào, muốn cứu lại danh tiếng hoàn toàn là điều rất khó.

Ngày hôm sau.

"Bé cưng này, công việc bận rộn lắm không con? Cuối tuần hẵng đến thăm ông nội Tần cũng được."

Ông cụ Tần đang nói chuyện, trên người là bộ Đường phục được làm thủ công bằng tơ lụa với vẻ cổ điển trang nhã, tuy đã gần tám mươi nhưng nhờ có chuyên gia dinh dưỡng chăm sóc suốt 4-5 năm, nên ông cụ trông vẫn khỏe mạnh minh mẫn.

"Không bận đâu ạ, mấy ngày trước con tăng ca, tích được vài ngày nghỉ bù, không đi cùng ông nội Tần thì con cũng chỉ ngủ tại nhà bạn mà thôi, đi xem tranh một chút để thư giãn tâm hồn tí cũng được ạ." Thời Huỳnh đỡ ông cụ Tần, cả hai lần lượt ngắm các bức tranh trong phòng triển lãm, nhờ hồi tiểu học được bà nội cầm tay chỉ dạy vẽ tranh sơn dầu nên cô cũng biết một chút về hội hoạ.

Vừa nói, Thời Huỳnh vừa lén ngáp một cái, đêm qua cùng hội Khúc Thanh Trú xúm lại hóng chuyện của Vương Úc Sâm trên mạng đến tận 3 giờ sáng, tận mắt chứng kiến Vương Úc Sâm từ một nam thần nổi tiếng trở nên im lặng, bị mọi người tẩy chay.

Cảm giác như đã trả được món nợ vì bị tính kế khiến Thời Huỳnh vui vẻ vô cùng, mặt mày tươi rói, khiến ông cụ Tần phải hỏi mãi xem có phải gặp chuyện vui gì không.

Tài xế của nhà họ Tần lặng lẽ đi theo sau hai người, không nói một lời, ông cụ Tần tuổi tác đã cao nên gia đình không yên tâm để ông ra ngoài một mình.

"Tăng ca rất vất vả, con còn trẻ, đừng không để ý đến sức khoẻ của mình, nếu không sau này về già sẽ rất khổ." Ông cụ Tần vỗ nhẹ tay Thời Huỳnh, nghiêm túc nhắc nhở: "Đừng thức khuya, cũng đừng uống nhiều rượu, thường xuyên rèn luyện thể dục thể thao... Khụ khụ, ông chỉ nói vậy thôi, con đừng chê lão già này phiền phức."

"Không chê đâu ạ, hồi bé chẳng phải con đã hay trò chuyện với các ông các bà trong tiểu khu sao? Cờ vây cũng là học được từ hồi đó."

Vừa chuyển câu chuyện, vẻ mặt Thời Huỳnh bất lực:

"Còn ông nữa, khuyên con đừng thức khuya, sao lại không tự làm gương thế? Mười hai giờ đêm qua con vẫn thấy ông chơi "Nhảy và Nhảy" trên WeChat, bảng xếp hạng cứ cập nhật liên tục luôn."

Ông cụ Tần: "…" Quả là sơ suất!

Hai người trò chuyện một hồi, ngắm nghía trong triển lãm cả một buổi sáng, thấy mặt trời đã lên cao, ông cụ Tần liếc nhìn tài xế, thấy tài xế khẽ gật đầu thì mỉm cười:

"Bé cưng, trưa nay về nhà ông nội Tần ăn bữa cơm nhé?"

"Ông mới về nước, người nhà chắc…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!