Trong phòng khách của biệt thự, trên tấm thảm Ba Tư bằng lụa với hoa văn phức tạp, có năm người đang nằm ngả nghiêng, trên người đều mặc cùng một kiểu váy ngủ, trên mặt đều đắp mặt nạ đen, xung quanh rải rác đồ ăn vặt và mâm đựng hoa quả.
Thời Huỳnh dựa nghiêng vào ghế sofa, chiếc dây váy mảnh mai nằm hờ trên bờ vai trắng ngần, để lộ một phần đường cong quyến rũ, tự nhiên toát lên vài phần gợi cảm yêu kiều.
Dự án của S&D đã kết thúc, dự án của Châu Báu Bách Đốn tạm thời khép lại, Thời Huỳnh tranh thủ nghỉ phép ba ngày, cùng hội Khúc Thanh Trú, Hà Lam ra ngoài chơi.
"Anh Thời, cậu thực sự quyết định tỏ tình với cậu hai nhà họ Văn à?" Trên mặt Hà Lam vẫn còn vẻ kinh ngạc, thoáng nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thời Huỳnh, nuốt khan:
"Muốn bọn mình bày mưu tính kế? Cậu cần bọn mình bày mưu tính kế?"
Thời Huỳnh không vui liếc nhìn Hà Lam một cái:
"Lời cậu nói có vẻ sai sai, mình cần mọi người bày mưu tính kế thì có gì lạ lắm à? Mình đã FA từ bé đến giờ, một chút kinh nghiệm cũng không có, không nhờ các cậu bày mưu tính kế, chẳng lẽ đi hỏi Baidu chắc?"
Thực ra, ban đêm ngay khi Thời Huỳnh vừa trở về từ khách sạn Long Loan, cô đã lên Baidu tìm kiếm một loạt các cách tỏ tình, tỉ mỉ ghi chép vào sổ tay, nhưng xem đi xem lại, vẫn cảm thấy thiếu thiếu gì đó, nên quyết định lôi kéo hội Hà Lam.
"Ôi dào, quanh co lòng vòng cọ tới cọ lui cũng chẳng ích gì, hai người đều đã trưởng thành cả rồi, nhìn vừa mắt thì cứ trực tiếp ngủ với nhau." Hà Lam nói, không biết nghĩ đến cái gì, hắc hắc bật cười vài cái.
"Lam Lam, cậu cười trông bỉ ổi thật."
Một người chị em khác đang ngồi trên sofa ngẩng đầu lên, cười khẩy đánh giá, nói xong, lại gục xuống ôm lấy người chị em bên cạnh ngủ tiếp.
Năm người họ đã chơi suốt từ đêm qua đến tận bây giờ, thức thâu đêm đến tận 8 giờ sáng, thực sự quá mệt mỏi, có chút không chịu nổi nữa.
Thời Huỳnh giơ tay:
Tán thành.
Khúc Thanh Trú giơ tay:
Tán thành.
Tiểu Úc đang ngáp liên tục, nhìn Hà Lam, lại nhìn Thời Huỳnh:
"Trong lòng Lam Lam chẳng có tình yêu, chỉ có nhu cầu s1nh lý, còn anh Thời và Tiểu Khúc lại quá tách bạch giữa tình yêu và s1nh lý."
Thời Huỳnh quay sang nhìn người chị em duy nhất trong nhóm đã bước vào thế giới hôn nhân, Tiểu Úc, chân thành đặt câu hỏi:
"Tiểu Úc, hồi trước cậu cùng vị kia nhà cậu bên nhau như thế nào?"
"Hai bọn mình là bạn học đại học, ngày nào anh ấy cũng tìm cớ mời mình đi ăn, trong một lần đi ăn trưa, có một anh chàng muốn xin WeChat của mình, anh ấy bỗng sa sầm mặt, đợi ăn xong, mình hỏi anh ấy, có phải thích mình hay không."
Tiểu Úc nói một hồi, trên mặt không kìm được mà nở nụ cười hạnh phúc, rõ ràng đang nhớ lại khoảng thời gian ngọt ngào khi ấy:
"Anh ấy còn chưa trả lời, mặt đã đỏ trước rồi."
"Anh Tê Hạc cũng đã mời mình ăn rất nhiều lần rồi, anh ấy còn tự tay nấu cua mời mình đến nhà anh ấy ăn."
Khi kể lại, Thời Huỳnh lấy tay chống cằm, đôi mắt hơi cong lên, hiển nhiên tâm trạng cô đang rất tốt:
"Hơn nữa lần hai bọn mình đi ăn đồ ngọt, anh ấy còn đặc biệt gọi món mà mình thích, rồi bảo nếu mình ăn không hết thì chia ra cả hai cùng ăn."
Khúc Thanh Trú và Tiểu Úc: …
Hà Lam kêu r3n một tiếng, là người đầu tiên than thở:
"Anh Thời, cậu chắc chắn là đang nhờ bọn mình bày mưu tính kế, đợi cậu thông báo thành công, chứ không phải đang phát cẩu lương cho tụi mình đấy chứ?!"
"Hơn nữa Văn Tê Hạc không chỉ làm cua cho mỗi cậu, anh ấy còn tự tay bóc tôm cho cậu nữa, mình và Tần Vân Thăng lúc đó đều thấy rồi! Cho dù có ga lăng đi chăng nữa, nếu không có ý gì với cậu thì cũng chẳng ga lăng đến mức ấy đâu!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!