Một ngày chủ nhật cuối tháng Sáu, triển lãm của S&D ở thành phố Nam khai mạc long trọng.
S&D, thành lập được sáu năm, đã để lại dấu ấn rực rỡ trong lĩnh vực 3D, ngành y tế, hàng không vũ trụ, tài chính và các ngành khác đều có sự hợp tác chặt chẽ với công ty, tháng trước, họ đã tổ chức triển lãm tại mười lăm thành phố thuộc bốn quốc gia, không ngừng mở rộng quảng bá công nghệ in 3D.
Triển lãm cuối cùng của S&D sẽ được tổ chức vào 10 giờ sáng chủ nhật, tại khách sạn Long Loan ở thành phố Nam.
[Có một đàn Xì Trum…]
Thời Huỳnh buồn ngủ xốc tấm chăn trắng tinh lên, duỗi tay dụi dụi mắt, ngây ngốc ngáp dài một cái, rồi cầm điện thoại lên xem giờ, mới 00:08:30.
"Chào buổi sáng, anh trai nhỏ."
Nói xong, Thời Huỳnh tắt đoạn nhạc Xì Trum đang vang lên đầy nhiệt tình của người nào đó, tiện tay ném điện thoại lên đầu giường, lê dép lê đi vào phòng tắm để tắm rửa, rửa mặt.
Khách sạn Long Loan nằm ở khu Bảo Dương, còn chung cư Thương Minh mà Thời Huỳnh sống nằm ở khu Bạch Chu, hai nơi cách nhau hai khu, Thời Huỳnh không muốn mất thời gian lái xe vào sáng sớm, nên tối qua đã mang theo gối đầu, đặt một phòng suite tại khách sạn Long Loan, thoải mái dễ chịu ngủ đến sáng.
Bữa sáng của khách sạn được đưa đến đúng 9 giờ, trên xe phục vụ là từng đ ĩa sứ trắng bày ra các món ăn mà Thời Huỳnh đã gọi, bánh xốp, trứng cuộn, cháo cá lát, kèm theo một ly sữa chua, một phần trái cây theo mùa và một đ ĩa nhỏ các loại hạt.
Kẹo trái cây?
Thời Huỳnh vừa nhìn đã thấy chiếc hộp thủy tinh ngập tràn màu cam vàng của kẹo cam, cảm thấy ngạc nhiên, quay đầu hỏi nhân viên phục vụ tại khách sạn:
"Kẹo trái cây này là quà tặng sao?"
Nghe vậy, nhân viên phục vụ hơi sững sờ, nghĩ lại cuộc điện thoại của cấp trên tối qua, khẽ gật đầu:
"Đúng vậy, quý khách thích chứ ạ?"
Đọc Full Tại Truyenfull. vision
Thích lắm. Thời Huỳnh ngồi xuống, một tay bóc một viên kẹo cam, ném vào miệng:
"Tôi có thói quen ăn một viên kẹo vào mỗi buổi sáng, tối qua lại quên mua mất, cảm ơn món quà nhỏ của khách sạn."
Người phục vụ trong lòng đã đoán được đôi chút, bất giác ngẩng lên quan sát kỹ Thời Huỳnh, dù để mặt mộc, làn da cô vẫn trắng như tuyết, ngũ quan xinh đẹp không thua kém gì các ngôi sao trên TV, cử chỉ ưu nhã thong dong, có thể thấy cô có một nền tảng giáo dục rất tốt:
"Quý khách có cần thêm gì không ạ?"
"Không cần nữa, anh đi làm việc của mình đi."
"Chúc quý khách dùng bữa ngon miệng."
Thời Huỳnh ăn vài muỗng cháo, thỉnh thoảng trả lời tin nhắn trong nhóm Wechat, lúc kéo xuống dưới, cô khẽ nhíu mày, bên trong đã có ba tin nhắn, một tin nhắn từ hôm kia, hai tin nhắn từ hôm qua.
[Vương Úc Sâm:
Ngày mai tôi về thành phố Nam, ra ngoài ăn một bữa cơm không?]
[Vương Úc Sâm: Đã về rồi, công việc mệt chết đi được, tối nay có rảnh, dẫn bạn trai của cậu tới ăn một bữa cơm? Tôi xem thử mắt thẩm mỹ của cậu thế nào.]
[Vương Úc Sâm:
Lớp trưởng, trả lời tôi đi mà, mỗi lần nói chuyện với cậu tôi cứ như đang độc thoại vậy.]
Trước đây, Thời Huỳnh nghĩ, chỉ cần đối phương không chủ động nói thích mình, cô sẽ không cần tự mình đa tình, nhưng sau hai lần tiếp xúc với Vương Úc Sâm, Thời Huỳnh bắt đầu băn khoăn liệu có phải cô đang tự mình đa tình quá hay không.
Một lúc lâu sau, Thời Huỳnh trả lời tin nhắn của Vương Úc Sâm, nội dung đại khái là cô đang hoàn thiện dự án, rất bận, sau này có cơ hội sẽ hẹn gặp.
Bình thường trong vòng tròn bạn bè của Thời Huỳnh cũng có những người bạn khác giới, nhưng khi ở cùng họ, cô luôn thấy rất thoải mái, ngược lại, sau hai lần tiếp xúc với Vương Úc Sâm, khiến cô cảm thấy không được tự nhiên một cách kì lạ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!