Chương 18: (Vô Đề)

Mưa đập vào cây cối Giang Nam, những đoá hoa nở rộ chỉ trong một đêm.

Thời Huỳnh nhìn những đám cây xanh mướt trong mênh mông mưa phùn, những khóm hoa đang thi nhau đua sắc, cảm nhận sâu sắc câu thơ của Vương An Thạch, dù gặp mưa khi đi công tác khiến tâm trạng bực bội, nhưng cảnh sắc tuyệt đẹp phần nào đã làm dịu trái tim cô.

"Thời Huỳnh, chúng ta ăn một bữa chỉ trong 20 phút, cậu mất 10 phút nhìn đồ ăn, 10 phút nhìn cảnh sắc." Vương Úc Sâm một tay chống cằm, đôi lông mày tinh tế không còn vẻ thiếu kiên nhẫn thường ngày, cười trêu chọc: "Cậu khiến tôi mất tự tin về ngoại hình của mình đấy."

Vương Úc Sâm đã lăn lộn trong giới giải trí ba năm, có gia thế, có ngoại hình, luôn được người hâm mộ và những người xung quanh lấy lòng khen ngợi, trên Weibo hàng ngày đều có người hâm mộ kêu gào muốn gả cho anh ta, không ngờ có một ngày lại bị một cô gái phớt lờ.

"Xin lỗi."

Dự án khiến Thời Huỳnh phải đi công tác là dự án mà Vương Úc Sâm quay quảng cáo, có một địa điểm tại Giang Nam, ban đầu Vương Úc Sâm nói đã đặt món Tây, nhưng Thời Huỳnh từ chối khéo léo, lần này lại từ chối khó tránh khỏi việc không cho người ta mặt mũi, sau một phen cân nhắc, cô đành phải ăn tối tại khách sạn nơi hai đoàn đội dừng chân. Cả tầng của khách sạn đều đã được hai đội chiếm hết, không lo bị rò rỉ tin đồn tình ái.

Sau khi xin lỗi, Thời Huỳnh chạm vào đôi hoa tai kim cương, mỉm cười dịu dàng:

"Nếu bạn trai mình thấy mình nhìn người đàn ông khác, chắc anh ấy sẽ ghen mất, bạn trai mình, mình phải cưng chiều thôi."

Vương Úc Sâm có vẻ ngoài đẹp trai, nhưng không hợp với gu thẩm mỹ của Thời Huỳnh, hơn nữa cô thường xuyên nhìn thấy Văn Tê Hạc, nên khi nhìn Vương Úc Sâm, cảm thấy thật không bằng xem cảnh vật xung quanh khách sạn.

"Thời Huỳnh, cậu có bạn trai thật à?" Vương Úc Sâm nhíu mày, lộ rõ vẻ không vui, lần trước về anh ta đã suy nghĩ cẩn thận, cho rằng lúc ấy Thời Huỳnh chỉ nói đùa: "Tôi không thấy cậu đăng ảnh bạn trai trên Wechat."

"Anh ấy hướng nội, không thích chụp ảnh."

Thời Huỳnh trả lời đầy bình thản, dùng dĩa chọc miếng thịt bò, nhai kỹ rồi nuốt chậm:

"Hơn nữa, mình thích anh ấy đến mức phải giấu kín, chỉ mình mình thấy thôi, để người khác nhìn thấy là mình lại cảm thấy thiệt thòi."

Chao ôi, lời mình nói bao giờ mới thành hiện thực đây.

Thời Huỳnh sợ Vương Úc Sâm hỏi thêm chi tiết, rốt cuộc nói dối rất dễ bị lật tẩy, cô uống một ngụm nước ép, lấy khăn giấy nhẹ nhàng chạm vào khóe miệng, tỏ vẻ xin lỗi:

"Xin lỗi, mình phải về gọi video với bạn trai, cảm ơn cậu đã đãi bữa tối, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ trong những ngày sắp tới."

"Hợp tác vui vẻ." Vương Úc Sâm cười gượng gạo, nhưng vẫn giữ phong thái lịch sự, sau khi Thời Huỳnh rời đi, vẻ mặt anh ta lập tức trở nên u ám, ánh mắt đen kịt, khiến người khác không thể nhìn thấu.

Trợ lý ngồi cách hai bàn, cầm điện thoại bước tới, nhìn Vương Úc Sâm đang không vui, dè dặt nói:

"Anh Úc Sâm, ảnh chụp xong rồi."

Vương Úc Sâm thu hồi ánh mắt, uống cạn ly champagne: "Gửi vào điện thoại tôi." Nói xong, anh ta nhìn trợ lý một cách ám chỉ: "Có một số việc có thể báo cáo, có một số việc…"

"Anh Úc Sâm, em đảm bảo không nói nửa lời với người thứ ba."

"Được rồi, trở về đi."

Trước mặt cấp dưới, Vương Úc Sâm không khỏi toát lên vẻ ưu việt đầy kiêu hãnh, đẩy đ ĩa sứ ra giữa bàn, chỉnh lại cổ áo, cũng rời khỏi nhà hàng.

---

Thời Huỳnh trở về phòng khách sạn, tắm rửa rồi thư giãn cơ thể, sau đó, cô dùng khăn quấn tóc, ngồi trên giường nhắn tin cho Văn Tê Hạc qua Wechat: [Anh Văn, Sandwich có ngoan không?]

Theo thói quen thường ngày, mỗi khi Thời Huỳnh đi công tác, cô thường gửi gắm Sandwich ở nhà Khúc Thanh Trú hoặc Hà Lam, nhưng lần này khi đang chuẩn bị đi công tác, trong thang máy Thời Huỳnh có trò chuyện với Văn Tê Hạc, tình cờ nhắc đến việc này. Văn Tê Hạc ngay lập tức hỏi có cần mình giúp chăm sóc Sandwich không.

Thời Huỳnh…

Dĩ nhiên đồng ý ngay rồi!

Đây chính là một cơ hội mà ông trời ban cho, để họ có cơ hội ngày ngày trò chuyện với nhau!

Thời Huỳnh đợi vài phút, thấy Văn Tê Hạc chưa trả lời, đoán rằng chắc anh đang bận, nên cô mở khăn lông ra, tựa lưng vào đầu giường lau tóc, ai ngờ tóc vừa xõa xuống, một lời mời video call xuất hiện.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!