Chủ nhật hôm đó, Triệu Nghiễn Châu quả thật đã nghỉ một ngày và đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng do bạn của Dương Trác mở. Dương Trác cũng dẫn theo bạn gái nhỏ, chính là cô nàng Trình Nghê từng gặp ở nhà hàng hoa viên lần trước, tên là Dương Giai Nại.
Vừa gặp Hứa Thanh Hà, Dương Giai Nại đã reo lên rôm rả:
"Thì ra kiểu phụ nữ bác sĩ Triệu thích là kiểu trí thức thế này à!"
Hứa Thanh Hà không hiểu chuyện gì, quay sang nhìn Dương Trác đầy nghi hoặc. Dương Trác bèn nhắc lại chuyện lần trước Giai Nại muốn giới thiệu bạn cho Triệu Nghiễn Châu.
Hứa Thanh Hà chỉ cười nhẹ, không để tâm. Dương Trác lại quay sang nói với Giai Nại:
"Hai người họ trước kia từng yêu nhau, nhưng giờ chỉ là bạn bè thôi. Em nói năng chú ý một chút."
Dương Giai Nại cười gượng gạo, có chút ngại ngùng.
Nhưng Hứa Thanh Hà thật ra cũng không thấy câu nói đó có gì xúc phạm.
Tuy nói là đến tắm suối nước nóng, nhưng Triệu Nghiễn Châu hầu như không xuống nước. Trong khi đó, Dương Trác và Giai Nại chơi đùa rộn ràng dưới bể, tiếng cười tiếng nói vang khắp nơi. Hứa Thanh Hà ngâm mình một lúc thì thấy chán, bèn lên khỏi bể, khoác áo choàng tắm rồi đi ra ngoài tìm Triệu Nghiễn Châu.
Anh đang ngồi một mình trên ghế nghỉ, sau lưng là hàng cây xanh mướt. Anh lặng lẽ hút thuốc, mày hơi nhíu lại, như đang trầm tư điều gì đó. Dưới ánh đèn vàng lờ mờ, cảnh tượng ấy hiện lên một cách đầy lặng lẽ mà lại có chất thơ. Hứa Thanh Hà không bước tới ngay, chỉ khoanh tay đứng yên tại chỗ, lặng lẽ nhìn anh một lúc. Đợi đến khi anh hút xong điếu thuốc đó, cô mới đi tới.
Triệu Nghiễn Châu dụi tắt thuốc, ngẩng đầu nhìn cô:
"Sao em lại ra đây?"
Hứa Thanh Hà ngồi xuống bên cạnh anh, thản nhiên nói:
"Dương Trác với bạn gái cứ ríu rít đùa giỡn, em ngồi đó cứ như bóng đèn thứ ba, không thoải mái gì cả."
Triệu Nghiễn Châu không đáp lời.
Hứa Thanh Hà lại nói tiếp:
"Dương Trác vẫn như xưa, rất thích mấy cô em trẻ."
Triệu Nghiễn Châu khẽ gật đầu:
"Đa phần đàn ông đều thích con gái trẻ."
"Câu này thật lòng đấy." Hứa Thanh Hà xoay đầu nhìn anh, hỏi thêm:
"Vậy lần trước Giai Nại muốn giới thiệu bạn cho anh, sao anh không chịu?"
Triệu Nghiễn Châu đáp:
"Mấy cô gái trẻ thường hay cần cảm giác được quan tâm trong tình yêu. Mà anh làm bác sĩ, vừa bận vừa chẳng có nhiều sức lực, không hợp cho lắm."
Hứa Thanh Hà khẽ bật cười.
Lúc đó, Dương Trác và Dương Giai Nại cũng từ bể tắm bước lên, trông thấy hai người đang ngồi trò chuyện bên ghế nghỉ, liền đi lại gần. Dương Trác dừng bước trêu chọc:
"Hai người không ngâm suối mà ngồi đây làm mồi cho muỗi đốt à?"
Hứa Thanh Hà mỉm cười:
"Thì bọn tôi nhường chỗ cho hai người đấy chứ."
Dương Trác lại nói:
"Hồi nãy nhìn từ xa, hai người ngồi cạnh nhau thế kia, thật giống hồi còn yêu nhau ấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!