Chương 34: (Vô Đề)

Lúc trước Cố Ngôn Tử một mực quan tâm đến thân thể Trịnh Gia Hòa, nhưng chưa bao giờ thẳng thắn nói với Trịnh Gia Hòa.

Ngay từ đầu bởi vì không quen, sau đó là vì không có cơ hội.

Nhưng hiện tại Trịnh Gia Hòa  chủ động nói ra, hiện giờ quan hệ của bọn họ cũng thân thiết hơn, thậm chí sau khi hắn say rượu tỏ tình, Trịnh Gia Hòa cũng không bất hòa với hắn….

Cố Ngôn Tử trực tiếp đem suy nghĩ của mình nói ra.

"Thân thể tôi không tốt?

"Trịnh Gia Hòa sửng sốt. Trịnh Gia Hòa hỏi như vậy, kỳ thật không trông cậy vào Cố Ngôn Tử trả lời. Hắn chỉ là muốn có một chút không khí, để tiếp theo thuận lợi tỏ tình mà thôi. Nhưng mà, lời nói của Cố Ngôn Tử, cũng khiến cho lời tỏ tình của hắn phải nuốt trở về."Chú Trịnh, thân thể chú không tốt, sau này không được để bản thân mệt mỏi, không được thức đêm, thức ăn…. Cháu đã liên hệ với nông trường ở bên Úc, sau này sẽ chuyển đồ ăn tới đây, cháu làm cho chú ăn…

"Cố Ngôn Tử nói. Đồ ăn trong nhà bọn họ, đều là được đưa tới từ một nông trường chuyên cung cấp đồ ăn sạch, Trịnh gia cũng giống như vậy, nhưng Trịnh Gia Hòa bình thường không ở nhà nấu cơm, nên người ta cũng không mang đồ ăn sang bên này. Chú và cậu hắn đều ở thành phố B, bên kia vốn thường xuyên mang đồ ăn sang bên này, việc này thiết lập cũng rất nhanh. Cố Ngôn Tử rất quan tâm đến mình, nhưng lúc này, Trịnh Gia Hòa cười không nổi, hắn trực tiếp khách sao nói:"Cậu… sao lại biết thân thể tôi không tốt?"

"Lúc trước nghe người khác nói, nói trái tim của chú Trịnh không tốt?

"Cố Ngôn Tử suy xét một chút liền nói. Trịnh Gia Hòa:"…."

Trịnh Gia Hòa là sinh non, lúc mới sinh ra, các bộ phận bên trong còn chưa phát triển hoàn toàn, bị thiếu lớp màng ngăn cách, mà người khác thường nói là trái tim có một lỗ thủng.

Thế nhưng bệnh này rất nhiều trẻ em đều gặp, nếu không nghiêm trọng, trẻ em cũng sẽ không có biểu hiện gì ra bên ngoài, hơn nữa còn có thể tự tốt lên.

Cũng có rất nhiều cha mẹ đều không biết con mình từng có chứng bệnh như vậy.

Nhưng Trịnh Gia Hòa là sinh non, lúc mới sinh ra đã làm rất nhiều kiểm tra, đương nhiên cũng kiểm tra ra bệnh này.

Tình trạng bệnh của hắn rất nhẹ, hơn nữa chưa tới một tuổi liền tự mình khỏi hẳn, mấy năm nay mẹ hắn cũng nói qua vài lần, hắn cũng nghe mẹ hắn nói, mới biết được lúc trước tim của mình từng có một cái lỗ.

Cố Ngôn Tử tìm ra một lý do như vậy, Trịnh Gia Hòa cũng không hoài nghi, còn nghĩ hắn có thể là vô tình nghe được khi mẹ mình nói chuyện với bà nội Cố Ngôn Tử.

Tươi cười trên mặt Trịnh Gia Hòa biến mất trong chớp mắt, nhưng rất nhanh, hắn lại cười hỏi: "Cho nên… lúc chúng ta mới gặp lại nhau, cậu mới đỡ tôi đó hả?

"Cố Ngôn Tử nghe vậy, lập tức hơi xấu hổ. Hành động khi đó của hắn, kỳ thật hơi không thích hợp…. nhưng thình lình sống lại, lại còn nhìn thấy Trịnh Gia Hòa, hắn rất vui vẻ, lúc đó hắn không nghĩ được nhiều như vậy."Chẳng trách cậu lại quan tâm cơ thể tôi như vậy."

Trịnh Gia Hòa nói.

"Chú Trịnh…." Cố Ngôn Tử đột nhiên cảm giác được thái độ bây giờ của Trịnh Gia Hòa… hơi kỳ quái.

"Tôi không bị bệnh tim." Trịnh Gia Hòa cười cười: "Cơ thể của tôi rất tốt."

Cố Ngôn Tử khiếp sợ mở to hai mắt.

Lúc Trịnh Gia Hòa qua đời, hắn còn đang ở trong bệnh viện, tình huống cụ thể cũng không rõ ràng.

Nhưng hắn vẫn biết một chút…. Lúc Trịnh Gia Hòa cứu hắn, tuy rằng có xảy ra xung đột với bọn cướp, nhưng hắn không bị thương nghiêm trọng gì.

Dù sao khi đó, Trịnh Gia Hòa cõng hắn đi một đoạn rất xa, lúc hắn nằm viện, Trịnh Gia Hòa còn đi công tác.

Lúc trước, hắn vẫn cảm thấy tim của Trịnh Gia Hòa không tốt, là vì cứu hắn, còn tiếp tục đi công tác… cuối cùng mới phát bệnh tim, đột nhiên qua đời.

Nhưng hiện tại nếu thân thể Trịnh Gia Hòa không có vấn đề, vậy hắn sao lại qua đời?

Trịnh Gia Hòa nếu không phải vì bệnh tim phát tác mà qua đời…. vậy Trịnh gia vì sao phải nói như vậy?

Thế nhưng cha mẹ Trịnh Gia Hòa kỳ thật cũng không phải tự mình nói với hắn, việc Trịnh Gia Hòa tái phát bệnh tim mà qua đời, là cha mẹ hắn nói, người bên ngoài đều nói như vậy.

Trong một lúc Cố Ngôn Tử suy nghĩ rất nhiều, cả người hơi mơ màng.

Trịnh Gia Hòa nhìn thấy bộ dạng này của hắn, trên mặt lộ vẻ cười, trong lòng thì không dễ chịu chút nào.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!