Chương 33: (Vô Đề)

Lúc Cố Ngôn Tử cùng trợ lý Chu tới sân bay, cách thời gian máy bay đáp xuống chỉ còn nửa tiếng.

Cố Ngôn Tử nhìn thời gian, mua một cái hamberger ở sân bay.

Buối sáng sau khi thức dậy, nấu bánh chéo đông lạnh ăn một chút, hiện tại đã qua ba giờ, lại đói bụng.

Sau khi ở cùng với Trịnh Gia Hòa, Cố Ngôn Tử rất chú ý ăn uống, cơ bản không ăn thức ăn không khỏe mạnh, hamberger hắn mấy tháng đã không ăn.

Hiện tại ăn hắn cảm thấy rất thơm…

Trợ lý Chu thấy Cố Ngôn Tử mua hamberger ăn, liền cũng mua cơm trưa ăn, hai người vừa ăn vừa chờ người.

"Tiểu Cố?

"một thanh âm vang lên, Cố Ngôn Tử quay đầu, liền thấy được một người quen— đạo diễn Giang Thụy hắn quen biết khi đang học tập trong đoàn phim. Đạo diễn Giang Thụy đã hơn năm mươi tuổi, bộ dạng hắn ục ịch, còn có một cái đầu trọc rất bóng loáng, Cố Ngôn Tử cho dù nhiều năm không gặp hắn, nhưng vẫn nhận ra hắn."Cậu ở đây đón người sao?

"Giang đạo cười hỏi. Cố Ngôn Tử gật đầu:"Vâng, cháu tới đón bạn."

"Tiểu Cố, hôm nay tôi còn có việc, không thể nói chuyện với cậu được. đây là danh thiếp của tôi, cậu cầm, sau đó liện hệ với tôi, tôi có việc tìm cậu."

Giang đạo nói xong, đưa danh thiếp cho Cố Ngôn Tử, sau đó kéo hành lý đi.

"Cố thiếu, ai vậy?" trợ lý Chu tò mò hỏi, Giang đạo rất bận, tuy rằng đã đạo diện không ít bộ phim, nhưng người ngoài giới, có rất nhiều người không quen hắn.

"Là đạo diễn của bộ phim ."

Cố Ngôn Tử hỏi, Giang đạo nổi tiếng với bộ phim .

"Thì ra đây là đạo diễn của phim

"trợ lý Chu hơi kinh ngạc, hình tượng của Giang đạo… thực độc đáo! Cái đầu bóng loáng kia, trong sân bay là độc nhất vô nhị!"Giang đạo thích đi một mình." Cố Ngôn Tử nói.

Người trong giới rụng tóc không ít, phần lớn thì sẽ đi trồng tóc, người trong giới lớn tuổi tóc bạc cũng không ít, hầu như cũng sẽ đi nhuộm tóc. Mà bọn họ làm như vậy, là vì muốn làm cho mình nhìn trông trẻ tuổi, nhưng Giang đạo….

Giang đạo rụng tóc không nghiêm trọng lắm, đầu bạc cũng không nhiều, nhưng người khác lại cứ quan tâm cái đầu của hắn, hắn cảm thấy thật phiền, rõ ràng liền quyết định đi cạo trọc đầu.

Sau đó phát hiện đầu trọc rất thoải mái, gôi đầu xong chỉ cần dùng khăn lau là được, đi cắt tóc chỉ cần dùng dao cạo râu dạo một vòng là được, hắn rất thích đầu trọc, không muốn để tóc nữa…

Cố Ngôn Tử không biết Giang đạo tìm mình có chuyện gì, nhưng vẫn cất danh thiếp của Giang đạo đi, tính toán lúc rảnh thì sẽ gọi điện cho Giang đạo, sau đó đem giấy bao của hamberger ném vào thùng rác bên cạnh.

Mà lúc này Trịnh Gia Hòa rốt cục đi ra.

Trịnh Gia Hòa ở khoang thương gia cũng là người đầu tiên đi ra, hắn mang theo một cái vali  nhỏ, đi tới chỗ Cố Ngôn Tử.

Cố Ngôn Tử đứng thẳng thân thể, khóe miệng không khắc chế được kéo lên trên, lại có chút không yên…. Hắn sửa sang khuôn mặt một chút, cũng không biết Trịnh Gia Hòa có thích hay không.

"Đi thôi." Trịnh Gia Hòa nhìn Cố Ngôn Tử, cười nói.

"Chú Trịnh, hành lý của chú…" hành lý của Trịnh Gia Hòa, hẳn là không chỉ có một cái vali nhỏ này?

"Thư kí và trợ lý của tôi ở phía sau, bọn họ sẽ giúp tôi cầm." Trịnh Gia Hòa cười cười, sau đó chăm chú nhìn Cố Ngôn Tử:

"Cậu hôm nay…. Nhìn tốt lắm."

Hôm nay Trịnh Gia Hòa tới gần Cố Ngôn Tử, đã ngửi thấy mùi nước hoa Cổ Long  trên người Cố Ngôn Tử, nhìn kỹ, lại chú ý tới kiểu tóc cùng dáng mi của Cố Ngôn Tử, đều đã trải qua sửa sang.

Bình thường Cố Ngôn Tử thực giản dị, cũng không thường xuyên chăm sóc bản thân, đây là… vì tới đón hắn mà làm sao?

Tâm tình Trịnh Gia Hòa rất tốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!