"Dơi á?" Giờ nghỉ giải lao, Khâu Mộng Manh suýt phun nước khi nghe Tông Tiểu Nam đoán mù mờ về họ loài của thầy giáo, "Thầy Cao của tụi mình khi thú hóa chính là loài lớn nhất trên cạn đấy."
"…Họ voi?" Tông Tiểu Nam thật sự không ngờ, nhưng nghĩ lại thì đúng là thính giác của họ voi không tệ.
Khâu Mộng Manh gật đầu: "Chuẩn voi châu Á."
"Tôi muốn biết không chuẩn là thế nào." Không biết từ lúc nào Nhiếp Băng Nguyên đã lén lại gần phía sau, đặt tay lên vai Tông Tiểu Nam.
Voi không chuẩn thì khó kiếm, gấu không đứng đắn thì có sẵn.
"Nói đến họ dơi thì phải nhắc đến thầy Long," Khâu Mộng Manh lại tung tin quan trọng, "Nếu tớ nhớ không nhầm, thầy ấy là dơi cáo."
"Long Tại Thiên là dơi cáo á?" Bạn cáo tai to Trương Thiếu Tuyên, người hôm qua được thầy Long chọn làm "người dẫn đầu bán thú hóa", giờ nghe tin này thì tinh thần sụp đổ hoàn toàn, "Tiêu rồi, hôm qua dưới lớp tôi nói xấu không ít đâu."
"Hai đứa nói gì thế?" Hứa Diễm vừa đi ngang qua, tiện miệng hỏi một câu.
"Không liên quan đến anh," Nhiếp Băng Nguyên vẫy tay tỏ ý ghét bỏ, "lo làm việc của anh đi."
Chim hồng hạc ban đầu đúng là có việc định đi làm, nhưng bị gấu Bắc Cực đuổi một câu thế là không đi nữa, chen vào ngồi cạnh cáo tai to: "Tiểu Tuyên Tuyên, cho mượn nửa cái ghế."
Trương Thiếu Tuyên bất đắc dĩ phải nhường nửa ghế: "Tiểu… Tiểu Tuyên Tuyên?"
"Hoặc Tiểu Trương Trương," Hứa Diễm dễ chiều lắm, "cậu chọn đi."
"Tôi tên là Trương Thiếu Tuyên, họ Trương, thuộc họ cáo tai to, ai quen biết đều gọi tôi là "Cáo thiếu", mời anh tôn trọng tập quán địa phương."
"Được thôi, Tiểu Cáo Cáo."
"……"
Chim cánh cụt lặng lẽ quan sát nãy giờ bỗng cảm thấy nguy cơ đến gần, có lẽ nên sớm định sẵn cách gọi cho mình, tranh thủ trước khi Hứa Diễm gọi cậu là "Tiểu Nam Nam" hay "Tiểu Tông Tông". Gọi là Nam ca thì không hợp, Nam đệ cậu còn chấp nhận được.
"À đúng rồi," Khâu Mộng Manh bỗng nâng giọng nói với cả lớp, "Tôi lập nhóm chung cho lớp mình rồi, mã nhóm là XXX… mọi người cùng tham gia nhé!"
Chỉ trong một ngày, không khí lớp Trinh sát đã chuyển từ xa lạ sang hơi có chút náo nhiệt, công lớn thuộc về Khâu Mộng Manh. Nếu bây giờ bỏ phiếu bầu chọn Người được yêu thích nhất lớp Trinh sát, Người có thiện cảm cao nhất, Ấn tượng đầu tiên tốt nhất, thì Rắn mập chắc chắn đoạt cú ăn ba không tranh cãi.
Trên bản đồ của Đại học số 4, khu vực có tín hiệu tốt rất ít, ký túc xá là một nơi, tòa nhà khoa Trinh sát là nơi còn lại. Nhưng cái gọi là "tốt" này thật sự mang màu sắc tâm linh, tín hiệu lúc có lúc không.
Nhưng sáng nay thì rất nể mặt, đến giờ vẫn chưa rớt.
"Tham gia rồi."
"Xong xuôi."
"Nhóm tên là "Lớp Trinh sát"? Hay đổi cái tên cho oách hơn không?"
"Vườn bách thú?"
"…Vãi thật!"
Một câu cảm thán thốt lên, chấm dứt sự náo nhiệt của giờ nghỉ, cả lớp quay đầu nhìn, chỉ thấy bạn cáo tai to đang há hốc mồm, còn thủ phạm chính là con chim hồng hạc… cùng chiếc smartphone trong tay.
Màn hình siêu lớn tràn viền, hình ảnh sắc nét, vỏ máy sứ hồng phấn, ánh sáng chuyển động rực rỡ.
Mỗi bạn đang tham gia nhóm đều không tự chủ mà cúi đầu nhìn điện thoại của mình — kích thước chưa bằng một phần tư cái màn hình người ta, màn hình thì màu cơ bản, có chống lóa, vỏ nhựa siêu bền.
Thật sự… tốt thật.
"Cái điện thoại đó bao nhiêu tiền vậy?" Trương Thiếu Tuyên không chờ nổi liền hỏi, "Nói nhanh để tôi còn hết hy vọng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!