Lễ khai giảng không hề nghiêm túc, trang trọng như tưởng tượng, mà giống một buổi gặp mặt thân mật nhẹ nhàng hơn.
Đội ngũ giảng viên toàn bộ khoa Trinh sát đều có mặt, từ trưởng khoa đến các giáo sư, giảng viên từng bộ môn, rồi đến cố vấn lớp, cuối cùng là hiệu trưởng bất ngờ xuất hiện, khép lại trọn vẹn buổi lễ — chỉ có điều nhìn hơi thở không ổn định của thầy, khả năng cao là vừa chạy từ lễ khai giảng bên khoa Tổng hợp qua.
Ưu điểm của việc rút gọn quy trình là bầu không khí nhẹ nhàng, kết thúc nhanh chóng, nhược điểm là… cảm giác như đã gặp thầy cô rồi, mà lại như chưa gặp, như đã nhớ mặt rồi, mà cũng chẳng chắc là nhớ thật.
"Không sao cả, sau này cho dù các em không chủ động làm quen thầy cô, thì thầy cô cũng sẽ chủ động tìm các em. Giờ quan trọng nhất là các em phải nhanh chóng làm quen với nhau," lễ khai giảng kết thúc, toàn bộ thầy cô đã rút lui, chỉ có thầy cố vấn vẫn chưa rời, còn đứng trên bục phát biểu yêu cầu kỳ lạ, "nên là, mọi người cùng nhau bán thú hóa đi."
Bốn mươi bạn học bên dưới: "……"
Thầy cố vấn là một nam giáo viên tầm ngoài ba mươi, dáng người không cao, đeo kính tròn, khí chất vô cùng hiền lành vô hại, cho đến khi thầy viết tên mình lên bảng — Long Tại Thiên.
Thầy Long: "Cái tên này tượng trưng cho tinh thần của thế hệ ấy: "Tại Thiên" — là niềm tin rằng dù hoàn cảnh khó khăn đến đâu, hy vọng vẫn luôn nằm ở ngày mai. Giờ ngọn đuốc đã đến tay các em."
…Tân sinh viên lớp Trinh sát nhất thời không biết cái nào gây chấn động hơn, tên hay lời giải thích.
Nhưng chưa kịp suy nghĩ nhiều thì thầy Long đã tung ra cú sốc tiếp theo, một câu "mọi người cùng bán thú hóa đi", khiến cả lớp náo loạn.
"Ngay tại đây á?"
"Ngay bây giờ luôn?"
"Không cần thiết đâu…"
"Đúng rồi, sau này lên lớp thực hành thì thiếu gì cơ hội…"
Bán thú hóa không phải hình thái thường ngày của họ, cảm giác này giống như đột nhiên bị yêu cầu giới thiệu bản thân một cách thật sâu sắc giữa đám người xa lạ vậy, không đến mức chết vì ngại, nhưng chắc chắn lúng túng.
"Nhìn đi, bạn học này làm rất tốt." Thầy Long đột nhiên lớn tiếng, ra hiệu cho cả lớp nhìn về phía "tấm gương sáng".
Cả lớp lập tức quay nhìn, muốn xem ai phản bội nhanh như thế.
Bạn cáo tai to vẫn giữ nguyên trạng thái bán thú hóa từ lễ khai giảng đến giờ, tay vẫn nhét dưới tai thú xù lông: "…Tôi chỉ là một nhà tiên tri vô tội thôi mà."
Bán thú hóa cần sức mạnh dã tính duy trì, nhưng nếu chỉ đơn giản giữ hình thái mà không làm gì thêm thì mức tiêu hao không lớn. Thầy Long dùng lý lẽ này làm đòn bẩy, nói lý lẽ, lay cảm tình, tư tưởng trung tâm chỉ có một: các em không bán thú hóa, thì thầy không tan ca.
"Ôi giời, bán thú hóa thôi mà," Khâu Mộng Manh bật dậy, vung tay cổ vũ, "Tôi xung phong, mọi người cùng làm, nhanh gọn lẹ cho xong!"
Không hổ là cao thủ giao tiếp, nói làm là làm, không hề do dự, tiếng nói vang dội còn chưa dứt thì cậu ta đã hoàn thành bán thú hóa.
Nếu nói trong lớp học này có ai chỉ mới nửa buổi sáng đã để lại ấn tượng sâu sắc cho các bạn thì Nhiếp Băng Nguyên và Tông Tiểu Nam tính là một tổ hợp nhan sắc đốn tim, Hứa Diễm thì nhờ mái tóc hồng bá đạo, còn lại một suất cuối cùng chắc chắn thuộc về Khâu Mộng Manh.
Không ai nói ra, nhưng ai cũng thắc mắc, một cậu béo con tròn trĩnh nhìn chẳng giống có sức chiến đấu gì như thế, làm sao có thể vượt qua vòng tuyển chọn khắt khe để đậu vào Đại học Giác Tỉnh số 4? Dù có giao tiếp giỏi đến đâu thì cũng đâu thể qua được bài kiểm tra thể lực chứ. Nhưng chuyện này thật sự khó mở lời, cho nên dù mấy bạn nam đã quen từ tối qua, cũng không ai hỏi cậu ta thuộc họ thú nào.
Giờ thì mọi thắc mắc đã có lời giải.
Khâu Mộng Manh sau khi bán thú hóa, không có tai thú, cũng không có đuôi thú, chỉ có một ít vảy bò sát phủ hai bên cổ mập trắng, nền màu như lá úa xen lẫn hoa văn bắt mắt.
"…Thuộc loài rắn hả?"
"Còn có vẻ là rắn độc."
"Nhìn hoa văn là biết, cực độc luôn."
"Nhưng rắn thì thường dáng đẹp mà?"
Một cao thủ giao tiếp chính hiệu sẽ không để câu hỏi lơ lửng: "Tôi là rắn hổ bướm Gaboon, thuộc loài rắn mập của nhà rắn, nhưng tốc độ không thua gì hổ mang chúa hay rắn chuông đâu nhé. Trong lớp mà có ai cũng thuộc loài rắn thì có thể làm chứng cho tôi. Với cả tôi có răng nanh dài nhất, lượng nọc độc cũng nhiều nhất, hồi cấp ba tôi còn có biệt danh…"
"Răng độc?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!