Chuông tan học vừa vang lên, Hứa Diễm thuận tay vắt balo ra sau vai, theo thói quen bước đến chỗ bàn học của hai người Nam Cực và Bắc Cực — gần đây ba người đã hình thành thói quen ngầm, mỗi khi Hứa Diễm có dáng vẻ này là chuẩn bị rủ nhau ra khu thử nghiệm.
Bình thường ai nấy đều đồng lòng, nói đi là đi. Nhưng hôm nay cả Tông Tiểu Nam lẫn Nhiếp Băng Nguyên đều không vội thu dọn đồ đạc.
Tông Tiểu Nam ngồi yên không nhúc nhích — vì hôm nay cậu thật sự không muốn ra đó. Bởi vì hễ ra, chắc chắn sẽ lại gặp Austin. Mà hôm qua lúc "trồng trọt trên mây", người kia đã nói với cậu một đống chuyện trên trời dưới đất.
Nếu chỉ là nói chuyện phiếm thì cũng chẳng sao, nhưng vị tiên sinh ấy dường như đặc biệt thích thảo luận các vấn đề về tư tưởng, quan niệm, thế giới quan.
Từ lâu Tông Tiểu Nam đã nhận ra, mỗi lần "trồng trọt trên mây", người khác chỉ đơn thuần thư giãn, còn Austin lúc nào cũng như đang suy ngẫm điều gì đó. Cứ như nếu không rút ra được triết lý sống nào đó từ đây, thì sẽ uổng phí cả cuộc đời.
Một người thích suy nghĩ sâu xa thì cũng chẳng ai có quyền cấm, nhưng Tông Tiểu Nam không rõ là do mình trông quá dễ gần, hay có vẻ lắm chuyện, mà Austin luôn tìm cậu để bàn luận mấy thứ đó.
Nhất là hôm qua.
Nhiếp Băng Nguyên, Hứa Diễm cùng mấy bạn nam khác trong lớp bị thầy Long gọi đi khuân đồ giúp. Tông Tiểu Nam một mình ra khu thử nghiệm trước. Kết quả đến nơi, ngoài Thúc Phóng và các sinh viên học viện Nông nghiệp đang bận rộn, thì chỉ còn Austin — một người hoàn toàn không liên quan.
Tông Tiểu Nam theo bản năng không muốn đơn độc với người kia, còn đang do dự nên chuồn trước khi Thúc Phóng thấy, hay là đợi Nhiếp Băng Nguyên và Hứa Diễm xong việc rồi quay lại cùng nhau — thì người đàn ông cao lớn ở đằng kia đã quay đầu nhìn lại.
…Chẳng lẽ loài bò sát máu lạnh đều có tầm nhìn 360 độ như tắc kè hoa?
Austin vẫn mặc đồ mùa đông, nhưng thay vì tông tối, hôm nay đổi sang trang phục sáng màu rộng rãi hơn, khiến nước da và đôi mắt hắn trông càng nhợt nhạt, ngay cả ánh chiều tà cũng chẳng thể làm hắn ấm áp hơn chút nào.
Tông Tiểu Nam giờ đã biết đối phương là một con trăn mắt lưới, so với loài máu nóng thì đúng là dễ lạnh hơn.
Chạy không được, cậu chỉ còn cách nở nụ cười lịch sự, chào hắn một câu.
"Hai người kia đâu rồi?" Austin rõ ràng hơi bất ngờ, hôm nay không thấy đủ "bộ ba".
"Bị giảng viên kéo đi làm c* li rồi," Tông Tiểu Nam cười đùa, nói xong mới nhận ra dùng từ hơi địa phương, không chắc lắm bèn hỏi thêm, "Anh hiểu từ "c* li" không?"
Austin giả vờ suy nghĩ một chút rồi gật đầu: "Đại khái là hiểu."
Không còn gì thể hiện rõ sự khiêm tốn hơn thế.
Tông Tiểu Nam chắc chắn, cái gọi là "đại khái hiểu" trong miệng đối phương, cơ bản tương đương với "hiểu hoàn toàn", nắm vững từng chi tiết, giao tiếp không chút rào cản.
Tạm không bàn đến chuyện khác, riêng khoản thiên phú ngôn ngữ thôi thì chim cánh cụt cũng phải thật lòng ghen tỵ với con trăn mắt lưới.
"Có phải cậu đang muốn hỏi tôi học tiếng Trung thế nào không?" Austin đột nhiên chủ động nhắc đến.
Tông Tiểu Nam thật ra không định hỏi.
Austin vẫn tiếp tục như thể đang trò chuyện một mình: "Cha tôi đã mời gia sư cho tôi. Một người Trung Quốc, một người Anh, một người Pháp, một người Đức…" Hắn dừng một chút rồi nói thêm, "còn có một người Mỹ chính hiệu."
"…Bình thường thôi, bọn tôi cũng có giáo viên dạy ngữ văn." Tông Tiểu Nam chỉ muốn bỏ chạy. Sao lại bị kéo vào nói chuyện giáo dục ngôn ngữ với một ông người Mỹ chứ!
"Không giống đâu," Austin nghiêng đầu, mỉm cười, "lúc đó tôi thậm chí còn chưa biết nói tiếng Anh, chỉ biết nói tiếng Tây Ban Nha, nên người Mỹ kia cũng như những giáo viên khác — dạy tôi một ngôn ngữ hoàn toàn mới."
Chỉ biết tiếng Tây Ban Nha?
Tông Tiểu Nam hơi mơ hồ. Người này không phải là con lai Mỹ sao? Dù không biết lai những nước nào, nhưng cha hắn là một trong những đại gia nổi tiếng tại Mỹ, gia thế chắc chắn gốc gác bản xứ.
"Tôi sinh ra ở Mexico, sáu tuổi đầu sống cùng mẹ trong khu ổ chuột."
Tông Tiểu Nam: "…"
Ánh mắt người nói rất chân thành, nhưng chim cánh cụt thật sự không biết phải phản ứng thế nào.
An ủi ư? Đối phương bây giờ là một thiếu gia giàu nứt đố đổ vách, người tài trợ hàng loạt dự án lớn nhỏ, tiêu chuẩn "con cưng của trời".
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!