"Tạ gì cơ?" Chim hồng hạc ở trên chưa nghe rõ.
Thúc Phóng thì nghe rõ, nhưng cũng ngơ ngác không kém.
"Tạ Tư Mang." Tông Tiểu Nam và Nhiếp Băng Nguyên đều nhớ rất rõ cái tên này.
Trong cuộc gọi xuyên thời gian qua hòn đá, Tiểu Cáo từng nhắc tới gã này không chỉ một lần, đặc biệt là sau khi biết Nhiếp Băng Nguyên có liên hệ với Nhiếp Cương Cường — người từng tham gia phá án "Lễ kỷ niệm ngày thức tỉnh", thì lại càng kể tỉ mỉ trận chiến kinh hoàng năm đó.
Tạ Tư Mang, thuộc loài cá nhám voi, thủ lĩnh tổ chức Niết Bàn, giáo sư y học, đã chiết xuất một chất đặc biệt từ sương mù để điều chế thuốc phi pháp. Thuốc này có thể ép người thức tỉnh bình thường biến thành thú nhân hóa, nhưng lại gây tổn thương nghiêm trọng đến cơ thể.
Trong cuộc gọi tuần trước, Tiểu Cáo còn nói, vì Tạ Tư Mang đã bị tiêu diệt, nên rất nhiều bí ẩn liên quan đến hắn có thể mãi mãi không được sáng tỏ. Động cơ phạm tội, quá trình trưởng thành, thay đổi tâm lý… tất cả chỉ còn lại trong vài trang hồ sơ khô khốc.
Nhiếp Băng Nguyên đang sốt ruột muốn moi nốt phần còn lại của hộp ra khỏi đất, vừa ngẩng đầu định hỏi Thúc Phóng xin dụng cụ thì chim săn mồi đã đúng lúc đưa xuống một cái xẻng.
Lớp đất sâu nhưng đã được cày tơi, Gấu Bắc Cực ba bận hai lượt là đã moi xong cái hộp.
Chiếc hộp kim loại hình vuông dẹt, chất liệu giống hợp kim, to bằng quyển sách giáo khoa, dày khoảng hai ba phân. Nhiếp Băng Nguyên vứt xẻng, nhấc hộp lên — nặng hơn tưởng tượng.
"Cậu cầm ngang thôi, nhẹ tay chút." Vật bên trong còn chưa rõ là gì, Tông Tiểu Nam lo Gấu Bắc Cực lỡ làm gì quá đà sẽ gây hậu quả khôn lường.
"Căng thẳng gì, chôn cả trăm năm rồi có nổ đâu, tôi mới chạm tay vào đã nổ chắc?" Nhiếp Băng Nguyên phủi lớp đất trên vỏ hộp, cố gắng để hộp lộ rõ hình dáng ban đầu, rồi đặt nằm cạnh hố, tự mình leo lên.
Trăng non vừa nhô lên, bóng đêm phủ kín.
Khu đất hoang sau tòa nhà Y học cùng cả khu giảng đường cũ quanh đó, trở thành góc tối nhất trong bức tranh đêm của Đại học số 4.
Nhiếp Băng Nguyên, Tông Tiểu Nam, Hứa Diệm, Thúc Phóng ngồi xổm quanh chiếc hộp, mượn ánh trăng mà quan sát kỹ lưỡng.
Gấu Bắc Cực: "Nhìn vậy thôi chứ cái này nặng phết đấy."
Chim hồng hạc: "Bên trong chẳng lẽ là vàng thỏi?"
Chim cánh cụt: "Cũng có thể là bản thân cái hộp nặng, chất liệu này nhìn y chang cửa chống trộm trong kho tiền ngân hàng."
Chim săn mồi: "Mở kiểu gì?"
Gấu Bắc Cực: "Không biết, tôi thử hai lần rồi mà nắp hộp không nhúc nhích."
Chim hồng hạc: "Mà cái tên Tạ Tư Mang ghi trên nắp hộp này là ai mới được…"
"Một đàn anh của Hội Dũng Giả chúng ta." Một giọng nói vang lên từ phía trên, không hề báo trước.
Bốn người đồng loạt ngẩng đầu, đối diện với một gương mặt đang ngược sáng, hai má hóp lại, mắt hơi lồi ra, đảo qua đảo lại linh hoạt, trông vô cùng quái lạ giữa ánh sáng chập chờn.
Hắn ta đứng ngay phía sau lưng chim hồng hạc và chim săn mồi, vậy mà dù là người ở gần sát như thế, hay chim cánh cụt chỉ cần ngẩng nhẹ đầu là thấy, hay là Gấu Bắc Cực vốn cực nhạy với mùi lạ — không ai trong số họ phát hiện ra sự tồn tại của hắn trước khi lên tiếng.
"Hội trưởng?" Tông Tiểu Nam phải nhìn kỹ một lúc lâu, mới nhận ra người này chính là hội trưởng của Hội Dũng Giả — người mà trong ký ức của cậu luôn hài hước, dễ gần, giờ thì gầy rộc, gần như biến dạng.
"Tạ Tư Mang là đàn anh hơn chúng ta mấy khóa, đây là "hộp thời gian" mà năm đó câu lạc bộ cùng nhau chôn," Lữ Huyễn Chu vừa nói vừa gạt Hứa Diệm và Thúc Phóng sang một bên, cố gắng ngồi xổm xuống, mê mẩn đưa tay chạm vào cái hộp kim loại, "Ban đầu hẹn hai mươi năm sau sẽ đào lên, sao lại bị các cậu lấy ra sớm thế này…"
Chim hồng hạc và chim săn mồi liếc nhau đầy nghi ngờ.
Khái niệm "hộp thời gian" tự nó không có vấn đề gì, nhưng tình trạng của Lữ Huyễn Chu bây giờ — đứa mù cũng nhìn ra là có vấn đề — rõ ràng không thể khiến người ta tin tưởng nổi.
Tông Tiểu Nam và Nhiếp Băng Nguyên nhanh chóng trao đổi ánh mắt.
Chỉ riêng câu "Tạ Tư Mang là đàn anh hơn mấy khóa" đã đủ nực cười rồi, chẳng cần phải cảm giác gì thêm.
"Hội trưởn," Nhiếp Băng Nguyên giữ chặt tay Lữ Huyễn Chu khi hắn gần như sắp chạm vào cái hộp, "Nếu là hộp thời gian, vậy thì chúng ta chôn lại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!