Hạo Nhiên chính khí trong cơ thể, hình thành nên thành một chữ cổ.
[Ngôn ]
Đồng thời, thông tin tương ứng cũng xuất hiện.
Qua một lát, Hứa Thanh Tiêu cũng hiểu được đây là thiên phú thần thông gì.
Từ Ngôn này, có ý nghĩa là ngôn ngữ.
Ngôn ngữ của mình, thêm vào Hạo Nhiên chính khí, có hiệu quả rất kỳ dị
Cụ thể là hiệu quả gì, vậy thì không biết. Phải đợi sau này từ từ tìm hiểu mới biết
Phất phất tay, Văn bút màu xanh biếc hóa thành Hạo Nhiên chính khí biến mất.
Nhìn Văn tỉ rộng ba mươi sáu trượng, cao chừng hai trượng, Hứa Thanh Tiêu leo lên có phần vất vả.
"Đa tạ tiền bối."
Sau khi trèo lên, Hứa Thanh Tiêu cung kính bái một bái với nam tử tuấn mỹ.
Nhưng lần này, người kia khoát tay áo nói.
Hứa huynh, huynh chỉ tùy ý làm một bài thơ thì đã là tuyệt thế thơ từ rồi, Văn trì ba mươi sáu trượng, càng có thể ngưng phôi thai tụ thánh khí, chỉ sợ lai lịch cũng tuyệt đối bất phàm."
"Huynh với ta cũng là người cùng tuổi, chớ có khiêm tốn nữa, nếu không tại hạ chịu không nổi."
Nam tử tuấn mỹ không muốn so đo nữa, lúc trước Hứa Thanh Tiêu luôn miệng gọi tiền bối, hắn cũng không có gì để nói, nhưng nhìn thấy Hứa Thanh Tiêu thiên tư đáng sợ như thế, ngộ nhỡ thật sự là Đại thánh nhân chuyển thế thì sao?
'Vậy làm sao mình chống đỡ được?
Cho nên xưng ngang hàng thì hơn, thậm chí còn có chút kính trọng.
Cái này...
Hứa Thanh Tiêu vẫn cảm thấy có chút không ổn.
"Huynh đừng khiêm tốn."
"Hứa huynh, Văn trì ba mươi sáu trượng của huynh, đặt căn cơ cực kỳ vững chắc, hiện giờ Nho đạo nhất mạch, huynh sẽ không gặp phải bất cứ cổ bình gì, muốn tấn phẩm cũng không phải việc khó, phải đọc sách nhiều hơn, sau đó từ từ lĩnh hội."
"Chỉ cần ngưng tụ tài khí càng nhiều, tốc độ thăng cấp sẽ càng nhanh."
"Nho đạo nhất mạch, không giống Võ đạo Tiên đạo, tăng lên quá nhanh sợ căn cơ bất ổn, cho nên Hứa huynh cũng chớ ép buộc bản thân, nên thăng thì thăng, nói không chừng Nho đạo phẩm cấp cao, có thể hoàn toàn áp chế ma niệm."
Nam tử tuấn mỹ lên tiếng, lời này ngược lại làm cho Hứa Thanh Tiêu vui vẻ.
"Hiểu rồi, tiền bối."
Hứa Thanh Tiêu chấp tay tạ ơn.
'Đã nói rồi, không căn gọi tiền bối nữa..."
Người kia có chút bất đắc dĩ.
Nhưng Hứa Thanh Tiêu đã rời khỏi điện.
"Tiền bối, trước khi không biết rõ thân phận của ngài, ta vẫn nên gọi như vậy đi, chúng ta mỗi người giữ ý kiến riêng của mình."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!