Chương 41: Thi Hội

Khoa thi là con đường chủ yếu nhất để Đại Ngụy chọn ra quan viên, bao gồm ba vòng thi là thi hương, thi hội, thi đình (1).

Thi hương thường được tổ chức vào mùa thu, do các quận, phủ nha các vùng chủ trì.

Kể từ thời hoàng đế đầu tiên của Đại Ngụy lập quốc ở vùng Tam Xuyên, trải qua hàng trăm năm, cuối cùng phát triển ra được sáu quận, từ bắc chí nam lần lượt là Thượng Đảng Nam quận, Hà Đông quận, Tam Xuyên quận, Tống quận, Dĩnh Bắc quận và Nam Dương quận.

Trong đó, Thượng Đảng Nam quận và Dĩnh Bắc quận lần lượt tiếp giáp với nước Hàn ở phương bắc và nước Sở ở phương nam, trước nay thường xuyên xảy ra chiến tranh, chỉ có thể xem là quận nhỏ, còn các quận còn lại đều là quận lớn, bao gồm Tống quận được thành lập từ sau khi thiên tử Đại Ngụy tiêu diệt nước Tống.

Do các quận này lớn nhỏ khác nhau nên số lượng sĩ tử chiêu mộ được từ mỗi kỳ thi hương cũng khác nhau, thường là quận nhỏ thì ba trăm người, quận lớn thì năm trăm người, thế nên nếu tính sơ lược thì vào kỳ thi hội được tổ chức mỗi ba năm một lần, số lượng sĩ tử sẽ vượt hơn hai ngàn sáu trăm người, thi hội từ đó có thể được gọi là một sự kiện văn đàn rất lớn của Đại Ngụy mỗi ba năm một lần.

Thế nên đương nhiên, được làm chủ giám khảo quan của hơn hai ngàn sáu trăm sĩ tử này là một vinh dự cực kỳ lớn.

Ít ra sử bộ lang trung La Văn Trung cho rằng như thế.

Nhắc đến chuyện này, La Văn Trung cảm thấy cảm khái sâu sắc về thế sự vô thường, thiên ý khó đoán, bởi vì mới cách đây bảy ngày, con trai La Vanh của ông ta còn vì vô ý đắc tội với bát hoàng tử của Đại Ngụy là Triệu Hoằng Nhuận mà khiến cả nhà họ La bị liên lụy, không ngờ bảy ngày sau, thiên tử Đại Ngụy lại khâm điển cho ông ta đảm nhận chức chủ giám khảo quan của thi hội năm nay, lẽ nào đây chính là câu nói đại nạn không chết tất có hậu phúc?

Ngày hai mươi sáu tháng ba năm mười sáu Đại Ngụy Hồng Đức chính là ngày đầu tiên thi hội bắt đầu. La Văn Trung từ sáng sớm đã đi đến phủ nha sử bộ.

Để mừng ngày đặc biệt này, La Văn Trung còn thay một bộ quan phục mới toanh.

Trên đường vào phủ nha sử bộ, chốc chốc ông ta lại gặp được vài quan viên sử bộ, đó là các đồng liêu bước đến chúc mừng ông ta.

La Văn Trung trong lòng cảm thấy rất vui trước việc này, vì khoa thi trước nay đều do sử bộ tả hoặc hữu thị lang đảm nhiệm chức quan chủ khảo, làm gì đến lượt một lang trung như ông ta?

Từ trước đến nay ông ta cùng lắm chỉ được làm một trong mười sáu vị quan giám khảo mà thôi, làm sao có được vinh dự và tư cách của một chủ giám khảo quan?

Sau khi ông ta vào trong tiền điện của nha phủ sử bộ ngồi một lát thì mười sau vị quan viên sử bộ đảm nhận vị trí quan giám khảo cũng lần lượt đến nơi.

Các quan viên này có phẩm hàm quan viên bằng với La Văn Trung, đều là lang trung trong sử bộ, ngoại lệ thì có vài vị chủ sự, bởi vì lang trung tuy là một phẩm hàm không cao lắm trong sử bộ, nhưng khắp cả bốn ty sử bộ cũng chỉ có được mười sáu vị.

Hơn nữa, không phải tất cả các lang trung đều có cơ hội tham gia khoa thí, sẽ luôn có một hai vị không biết là không may hay là may mắn mà đúng lúc này thì chính vụ lại quá bận rộn, thế nên bỏ lỡ cơ hội được lộ diện trước các sĩ tử trong dịp này, từ đó giúp cho các chủ sự có chức vụ nhỏ hơn có thể ra thay thế.

Sau khi hàn huyên vài câu với các đồng liêu, La Văn Trung thân là chủ giám khảo quan của thi hội lần này nên phải có nghĩa vụ tìm hiểu tình hình chuẩn bị của thi hội.

Thật ra công tác chuẩn bị thi hội đã hoàn thành từ lâu rồi, La Văn Trung trong lòng hiểu rõ điều đó nên dù có hỏi vài câu cũng chỉ là cho có lệ, nhân tiện thể hiện một chút thân phận hiện tại, để các lang trung và chủ sự còn lại sẽ thay đổi thái độ, xem ông ta là người đứng đầu của thi hội lần này mà thôi.

"Chư vị, chư vị, lần này La mỗ may mắn được bệ hạ chọn khâm điển làm chủ giám khảo quan của thi hội lần này, hiểu rõ trọng trách lớn lao. Nếu trong quá trình có xảy ra sơ suất thì mong chư vị đồng liêu giúp La mỗ một tay."

Đâu dám đâu dám.

"La đại nhân quá lời rồi."

"Là trách nhiệm mà, La đại nhân yên tâm đi."

Các vị quan viên sử bộ phụ trách giám khảo đều tỏ thái độ tôn kính, tuy trước đây bọn họ ngang bằng nhau, nhưng hiện giờ La Văn Trung đã được thiên tử khâm điển làm chủ giám khảo quan, thế thì đương nhiên sẽ là người đứng đầu, mặc dù trong lòng ít nhiều có sự đố kỵ nhưng họ tuyệt đối không thể biểu lộ ra bên ngoài, bởi họ đều là những quan viên lăn lộn nhiều năm trên quan trường, hiểu rõ điều này.

"Ngoài ra, thi hội năm nay, bệ hạ còn khâm điển một vị hoàng tử đảm nhiệm bồi giám nữa, việc này các vị đại nhân có biết không?"

Một giám khảo quan tò mò hỏi.

Thấy có người nhắc đến việc này, các quan viên sử bộ đều cảm thấy kỳ lạ, vì việc hoàng tử bồi giám trong mấy kỳ thi hội suốt mấy năm nay chưa từng xảy ra, nếu nói việc này không có gì mờ ám thì chẳng ai tin cả.

"Có thể là do việc gian lận trong khoa thi mấy năm nay liên tục xảy ra đúng không?"

Một quan viên sử bộ mở miệng rút ra kết luận.

Ông ta vừa nói xong thì bầu không khí trong phòng lập tức trầm xuống.

Làm việc ở sử bộ, bọn họ sao lại không biết rõ những việc gian lận trong khoa thi? Nói thẳng ra thì có lẽ hơn một nửa trong số bọn họ ít nhiều đều có liên quan đến việc này. Có người vì muốn cầu tài, có người lại vì muốn củng cố quan hệ, có người lại vì muốn chiếu cố thân tộc hoặc học sinh của mình.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!