Đã là giờ dậu nhưng thiên tử Đại Ngụy Triệu Nguyên Tư vẫn đang ở Thùy Củng điện.
Theo lẽ thường thì giờ này, thiên tử đã ngủ ngon ở tẩm cung của một phi tử hậu cung nào đó rồi. Nhưng hôm nay, vị thiên tử Đại Ngụy này có vẻ lại không có tâm trạng đó.
Bệ hạ.
Đại thái giám Đổng Hiến nhẹ nhàng bước vào, thấy thiên tử đang viết chữ trước long án nên chỉ cất tiếng gọi rất khẽ.
Có tin tức rồi à?
Thiên tử vẫn tiếp tục viết chữ, lạnh lùng hừ một tiếng rồi nói:
"Nói đi, trẫm cũng muốn nghe thử, còn tin gì tồi tệ hơn việc đường đường là một hoàng tử mà lại đến nơi yên hoa liễu hạng vui chơi quên cả đường về, nói ra để trẫm kinh ngạc thêm lần nữa xem nào."
Đổng Hiến ngại ngùng cười hùa theo, sau đó mới hạ giọng nói:
"Lúc nãy, tông vệ bên cạnh bát điện hạ là Mục Thanh đã điều động khẩn cấp năm trăm cấm vệ… Theo tin mà nội thị giám của lão nô điều tra được thì bát điện hạ có vẻ bị người ta bày mưu bắt giam vào Đại Lý Tự rồi."
Cái gì?
Thế là thiên tử Đại Ngụy lúc này đã đạt được ý nguyện, há hốc mồm nhìn Đổng Hiến.
Một lúc lâu sau, thiên tử mới ý thức được thái độ của mình, liền đặt bút xuống rồi cười khan:
"Ha, chuyện này đúng là thú vị! Tên nghịch tử ấy đã phạm tội sao?"
"Không phải… Theo tin lão nô thăm dò được, mấy ngày này bát điện hạ chỉ đến Nhất Phương Thủy Tạ tiếp xúc với một cô nương họ Tô chứ không hề phạm tội gì."
"Nhất Phương Thủy Tạ…" Thiên tử Đại Ngụy lẩm bẩm một chút rồi bình thản hỏi:
"Nếu đã thế thì Đại Lý Tự sao lại bắt nó?"
"Theo lão nô được biết, bát điện hạ đã đắc tội với một người."
Là kẻ nào?
"Con trai của sử bộ lang trung La Văn Trung, La Vanh… Người của lão nô thấy đứa bé ấy gọi một đám công sai Đại Lý Tự, đợi lúc hoàng hôn bát điện hạ vừa ra khỏi Nhất Phương Thủy Tạ định hồi cung thì bắt bát điện hạ đi."
"Ha ha, xem ra lệnh cấm mà trẫm đặt ra cho tên nghịch tử ấy, bảo nó trước hoàng hôn phải về cung vẫn có tác dụng."
Thiên tử bật cười ha ha.
"Vấn đề không phải chỗ đó…"
Đổng Hiến cười méo xệch, sau đó hỏi dò:
"Bệ hạ, có nên can thiệp một chút không?"
Thiên tử Đại Ngụy nghe thế thì cảm thấy nực cười, nhìn Đổng Hiến rồi bình thản nói:
"Tên nghịch tử ấy trước nay không phải luôn thông minh cơ trí sao? Việc này chắc chắn nó lo được, ông không cần phải vẽ rắn thêm chân… Phái người quan sát là được rồi."
"Hả? Thế… thế làm sao mà được ạ?"
"Cứ làm theo lời trẫm nói!" Thiên tử Đại Ngụy ra lệnh một cách chắc nịch.
Vâng…
Đổng Hiến khom người, định lùi xuống để đi sắp xếp. Nhưng chưa đi được mấy bước thì đột nhiên lại cảm thấy do dự, định quay người lại tiếp tục khuyên nhủ thiên tử thì giật mình nghe thấy một tiếng lẩm bẩm vô tình thốt ra của thiên tử
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!