Chương 22: Có Còn Hơn Không

Là mẹ ruột của lục hoàng tửTriệu Hoằng Chiêu, lời nói của Ô Quý Tần đương nhiên có tác dụng hơn số phi tần kia nhiều, cho dù mấy vị phi tần ấy cũng là mẹ ruột của vị công chúa hay hoàng tử nào đó.

Sự việc đến mức này thì thiên tử Đại Ngụy bắt đầu có hơi đau đầu rồi.

Nói thật thì, nếu chỉ là một vị phi tử nào đó trách móc tội lỗi của bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận thì thiên tử Đại Ngụy hoàn toàn có thể bịt tai làm ngơ, cùng lắm thì mấy ngày này sẽ không đến tẩm cung của phi tử đó nữa chẳng phải sẽ ổn sao?

Nhưng vấn đề là, hiện giờ đại đa số phi tử trong cung đều đua nhau kể tội tên nghịch tử ấy, chuyện này khiến thiên tử Đại Ngụy có chút đau đầu.

Cho dù có muốn đôi tai được yên tĩnh đi nữa thì ông cũng đâu thể nào ngủ ở Thùy Củng điện?

"Tên nghịch tử ấy… lòng dạ quả thực độc ác!"

Tại Thùy Củng điện, thiên tử Đại Ngụy trước mặt ba vị trung thư đại thần không kiềm được tức giận mà thốt lên lời ấy.

Độc ác… sao?

Ba vị trung thư đại thần đưa mắt nhìn nhau, cảm thấy thật dở khóc dở cười.

Ngoại trừ nạn nhân đầu tiên là Trần Thục Viện tự làm tự chịu thì không nói, nhưng mấy vị phi tần kia thì lại vô tình bị liên lụy, bị bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận lần lượt đạp cửa xông vào gây gổ một trận, chuyện này ban đầu khiến họ cảm thấy rất khó hiểu.

Nhưng giờ nghe thiên tử nói như thế thì họ lập tức hiểu ra ngay.

"Người làm cha thì quyết tâm cắt nguồn tiền của con cái, kế này gọi là rút củi khỏi lò; còn người làm con thì lại đi chọc giận mấy người phụ nữ đầu ấp tay gối của cha mình, khiến người cha suốt ngày phải nghe lời than vãn, kế này gọi là đập nồi phá thuyền… So sánh hai kế với nhau thật sự khó nói rốt cuộc kế nào cao hơn kế nào.

"Dù gì sự việc không liên quan đến mình nên ba vị trung thư đại thần trong lòng cảm thấy khá buồn cười, bởi vì trước nay chưa có vị hoàng tử nào lại dùng thủ đoạn này để chơi khăm phụ hoàng của mình, quả thực là"táng tận lương tâm.Các khanh nói xem trẫm phải làm sao đây?"

Thiên tử Đại Ngụy rõ ràng lại đang rất lo lắng, bởi vì cứ tiếp tục thế này thì có thể sau này ông sẽ không được yên ổn một đêm nào nữa.

Không lẽ phải thật sự ngủ ở Thùy Củng điện sao?

Tuy Ngưng Hương cung của Thẩm Thục Phi là một nơi tốt, nhưng vấn đề ở chỗ tình trạng sức khỏe của Thẩm Thục Phi không đủ để đáp ứng chuyện phòng the, không lẽ mỗi đêm chỉ gặp để bàn về chuyện của bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận xong sau đó mạnh ai nấy ngủ sao?

Hoàng đế cũng có nhu cầu sinh lí mà!

"Hay là gọi bát điện hạ đến dạy dỗ một trận?" Lận Ngọc Dương cố nhịn cười, vờ như đang lập mưu hiến kế cho thiên tử.

Nhưng thực tế, câu nói này của ông chỉ là muốn thăm dò tâm trạng hiện giờ của thiên tử và thái độ của thiên tử với bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận mà thôi.

Không được.

Thiên tử lắc đầu nguầy nguậy rồi giận dữ nói: "Lúc này mà gọi nó đến mắng một trận thì khác nào cho thấy là trẫm đã thua?

Đáng giận ở chỗ tên nghịch tử ấy hành sự đúng là rất sạch sẽ, giả mượn danh nghĩa của Trần Thục Viện, khiến trẫm không thể bắt thóp được, nếu không thì hành vi này chắc chắn sẽ có thể khiến nó bị bắt vào tông phủ úp mặt suy nghĩ.Thế Ô Quý Tần thì sao ạ?

"Lận Ngọc Dương hiện giờ vẫn không hiểu, tại sao ngay cả mẹ ruột của lục hoàng tử Triệu Hoằng Chiêu cũng chỉ trích bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận? Theo lí mà nói thì vị quý tần này có địa vị không thua kém hoàng hậu, bát hoàng tử sẽ không ngốc đến mức chạy đến đó đắc tội mới phải."Thái độ của Ô Quý Tần…

"Nhớ lại thái độ của Ô Quý Tần, thật ra thiên tử Đại Ngụy cũng cảm thấy có hơi kỳ lạ, bởi vì vị Ô Quý Tần ấy cứ liên tục nói:"Cho dù Trần Thục Viện có làm sai thế nào thì bát hoàng tử cũng không nên dĩ hạ phạm thượng, đập phá U Chỉ cung."

Bề ngoài thì có vẻ đang chỉ trích Triệu Hoằng Nhuận, nhưng vấn đề ở chỗ việc ấy đã kết thúc rồi, thiên tử cũng đã quyết định không trách cả hai, chuyện lớn hóa nhỏ chuyện nhỏ hóa không.

Ô Quý Tần đột nhiên lúc này lại nhắc lại chuyện cũ, tuy khiến thiên tử nghe thấy cảm thấy không vui, nhưng cũng không thể nắm thóp Triệu Hoằng Nhuận được.

"Là trẫm đã tưởng tượng sao? Cứ luôn cảm thấy đêm qua Ô Quý Tần có vẻ cố tình muốn trẫm phải bực mình mà bỏ đi… Chắc không phải như thế chứ?"

Thiên tử Đại Ngụy lẩm bẩm trong bụng.

Thấy dáng vẻ nhăn nhó khó coi của ông, đại thái giám Đổng Hiến ở bên cạnh thật sự rất muốn nhắc ông: Hôm qua bát hoàng tử Triệu Hoằng Nhuận đã đến Nhã Phong các gặp lục hoàng tử Triệu Hoằng Chiêu, và ngay trong đêm đó thì mẹ ruột của lục hoàng tử Triệu Hoằng Chiêu lập tức bắt đầu kể tội bát hoàng tử.

Nếu nói trong chuyện này không có ẩn tình gì thì Đổng Hiến có chết cũng không tin.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!