Đại Ngụy, từ thời Cơ Thị họ Triệu.
Ngày 19 tháng 2 năm Hồng Đức thứ 16, trong cung Biện Kinh, Đại Lương, hoàng đế Đại Ngụy Triệu Nguyên Tư sau khi tảo triều về Văn Đức điện nghỉ ngơi.
Vị hoàng đế Đại Ngụy Triệu Nguyên Tư này hai mươi sáu tuổi đăng cơ, đến nay đã tại vị mười sáu năm, đối nội khích lệ dân sinh, cắt giảm lao dịch thuế má, đối ngoại phát binh diệt Tống, mở rộng lãnh thổ, cũng có thể xem là một minh quân.
Triệu Nguyên Tư không phải là một thiên tử tại vị có dã tâm. Ông đã rất hài lòng với cống hiến của mình cho xã tắc tổ tông để lại, không vọng tưởng thôn tính các nước láng giềng xung quanh, thống nhất thiên hạ.
Hiện tại, ông chỉ muốn bồi dưỡng được một người kế thừa xuất sắc, tiếp tục truyền lại cơ nghiệp của tổ tông.
Tuy nhiên, làm sao để chọn ra một người nối dõi trong số các vị hoàng nhi lại trở thành nỗi phiền muộn đau đầu nhất lúc này.
Từ xưa đến nay, các hoàng tử do tranh giành vị trí chi trưởng dẫn đến cốt nhục tương tàn, rối loạn triều cương không phải chuyện hiếm.
Mặc dù Triệu Nguyên Tư không hy vọng những người con của mình cũng vì tranh giành hoàng vị mà trở mặt thành thù, huynh đệ tương tàn, nhưng trên thực tế ông cũng hiểu rõ, những chuyện này cho dù ông là thiên tử Đại Ngụy cũng không thể nào tránh khỏi.
Vốn dĩ ông muốn kéo dài thêm hai năm nữa, nhưng sự nghiệp cần chính hơn mười năm nay đã khiến vị thiên tử Đại Ngụy lao tâm lao lực này dù mới chỉ hơn tứ tuần đã đầu tóc bạc phơ.
Tình trạng sức khỏe ngày càng suy yếu cũng không ngừng nhắc nhở ông, nhất thiết phải nhân lúc cơ thể vẫn còn đang tương đối khỏe mạnh này chọn ra một vị hoàng tử kế ngôi vừa lòng ông, cắt đứt ý niệm của những đứa con còn lại, nếu không ngày sau nhất định xảy ra chuyện.
Nhưng nghĩ đến việc rốt cuộc phải chọn ai, nói thật ngay cả bản thân Triệu Nguyên Tư cũng khó có thể quyết định.
Đổng Hiến.
Thiên tử gọi.
Đổng Hiến là vị thái giám hầu hạ bên cạnh thiên tử Đại Ngụy, khi Triệu Nguyên Tư vẫn còn là thái tử Đông Cung thì Đổng Hiến đã hầu hạ bên cạnh ông, nay Triệu Nguyên Tư trở thành thiên tử Đại Ngụy, địa vị Đổng Hiến cũng lên như diều gặp gió, ngồi vững trên vị trí của một trong hai Nội Thị Giám, có thể nói là một trong hai đại thái giám có chức hàm cao nhất, quyền hành lớn nhất trong cung hiện tại.
Có lão nô.
- Đổng Hiến khom khom cái lưng vốn dĩ đã rất còng của mình, thấp giọng trả lời.
Thiên tử Đại Ngụy trầm ngâm một lúc, hỏi:
"Ngươi cảm thấy sau này trẫm nên truyền vị cho vị hoàng tử nào thì ổn thỏa?"
Đổng Hiến nghe xong hai hàng lông mày bạc phơ bất giác run lên, dù hắn là lão bộc hầu hạ bên cạnh Triệu Nguyên Tư mấy chục năm nay, hơn nữa Triệu Nguyên Tư cũng rất tin tưởng hắn, nhưng liên quan đến vấn đề hoàng trữ (1), cho dù là Đổng Hiến thì cũng không dám nói bừa.
Hắn nhăn khuôn mặt vốn dĩ đã đầy nếp nhăn lại, khó xử nói:
"Bệ hạ, chuyện hoàng trữ là chuyện lớn, bệ hạ có thể bàn với hoàng hậu, cũng có thể bàn với triều thần... lão nô chỉ là một kẻ khiếm khuyết, nào dám phát biểu bừa bãi chuyện thiên gia?"
Triệu Nguyên Tư nghe xong liền nhíu mày, liếc nhìn Đổng Hiến rồi bực bội nói:
"Trẫm bảo ngươi nói ngươi cứ nói thẳng, trẫm không trách tội!"
Đổng Hiến có chút khó xử, dù thiên tử Đại Ngụy đã tha tội nói thẳng cho hắn, nhưng những chủ đề này hắn cũng không tiện can thiệp, dù sao chuyện hoàng trữ liên quan rất nhiều vấn đề khác, không những liên quan đến mấy vị hoàng tử, mà còn liên quan đến các nương nương hậu cung, lỡ nhất thời bất cẩn nói sai điều gì, nhất định sẽ đắc tội thế lực nào đó.
Nghĩ một lúc, Đổng Hiến cười gượng nói:
"Lão nô cảm thấy, nếu như bệ hạ đã lập trưởng hoàng tử làm thái tử, ắt hẳn lòng bệ hạ cũng hướng về thái tử điện hạ."
Câu nói này của hắn rất thông minh, thuần túy xem thái tử như ngọn đèn sáng, phát biểu một sự thật hiển nhiên mà ai cũng biết, cũng sẽ không vì vậy mà đắc tội ai.
Tuy nhiên thiên tử Đại Ngụy lại không hài lòng.
Nhưng ông không làm khó Đổng Hiến nữa, dù sao ông cũng hiểu, Đổng Hiến càng là người lớn tuổi bên cạnh ông, đối với vấn đề hoàng trữ này hắn lại càng giấu kín như bưng, dù sao bất luận ở đâu chăng nữa, bàn luận người được chọn làm hoàng trữ cũng là điều cấm kỵ.
"Đổng Hiến, truyền khẩu dụ của trẫm, trước buổi tảo triều ngày mai triệu tập các hoàng nhi đến Văn Đức điện, trẫm phải đích thân kiểm tra học thức của các vị hoàng nhi, xem thử thành quả học tập thời gian qua của chúng như thế nào.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!